TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 341

Mỗi bước đưa cô xa khỏi ánh sáng của đèn đường duy nhất. Chân trái

của cô bất ngờ giẫm vào một quả bóng xì hơi. Cô loạng choạng, đưa tay ra
để giữ thăng bằng, và cảm thấy một chút bị châm chích ở làn da.

Kim nguyền rủa nhẹ khi tiếp tục bước đi trong bóng tối.
Những tiếng ồn của đường phố đã cách xa.
Cô đi được khoảng hai mươi bước chân trước khi bước vào bóng tối. Cô

không biết bóng tối kéo dài bao xa. Cô tiếp tục đi về phía trước vào khoảng
đen hun hút. Đi chưa được bao lâu, cô đã không còn phân biệt được đâu là
đường dẫn từ con kênh.

Cô di chuyển chậm chạp, đôi khi giật mình bởi dòng nước chảy. Kim

đoán nó có thể là một con chuột.

Cô lấy điện thoại di động và chĩa xuống đất.
Không gian xung quanh cũng không tối hơn so với khi cô nhắm mắt lại.

Ánh sáng từ chức năng Đèn pin giúp cô từng bước tiến về phía trước.

Kim bước tiếp và cô cảm thấy được nền đất dưới từng bước đi của mình.

Đưa tay phải ra, cô hứng lấy chất nhờn trên những viên gạch. Cô đã đi đến
đường hầm. Mùi khai của nước tiểu chế ngự cô, nhưng còn một mùi hôi
thối u ám, khó chịu hơn nhiều.

Một ánh đèn đường le lói từ chiếc cầu soi sáng phía cửa ra của con

đường, và có một chiếc thùng rác màu trắng đang mở, để lộ những tảng thịt
đang thối rữa. Có vật gì đó nhỏ chạy nhốn nháo dưới ánh đèn của cô. Cô
che mũi và di chuyển nhanh qua nó.

Một lần nữa cô đi vào bóng tối.
Alex lại bắt cô chơi trò mèo vờn chuột và ngay lúc này cô cảm thấy mình

như một chú chuột đáng thương.

“Nào, Dougie, cậu ở đâu vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.