TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 346

66

Alex mỉm cười vui vẻ với Dougie. Không khó để tìm thấy cậu ta. David đã
nhiều lần nói với cô ta về chặng đường đi bộ của cậu ngốc này. Một sinh
vật của thói quen, không bao giờ thay đổi tuyến đường của mình.

Hệ thống đập Delph là một dãy gồm tám con đập nối giữa đường kênh

Dudley và Stourbridge. Mỗi đập dài hai mươi mốt mét và sâu hai mươi lăm
mét. Một nơi phù hợp để Dougie kết thúc cuộc sống, với khoảng thời gian
mà cậu ta đã dành cho nơi này.

Lúc đầu cuộc điện thoại đã khiến cô ta choáng váng, nhất là vì cô ta

không nghĩ rằng Malcolm có số của mình. Nhưng bây giờ Alex thấy mừng
vì việc đó. Cô ta nhận được bảy cuộc gọi nhỡ khi đang nói chuyện với
Jessica và vì tò mò nên cô ta đã gọi lại. Ban đầu Alex không tin ông ta.
Làm sao một đứa trẻ ngu si vụng về như Dougie lại có thể thông minh như
vậy, nhưng khi Malcolm nói, cô ta đã lắng nghe.

Đầu tiên cô ta tức giận với chính mình. Cô ta đã ngu ngốc gạch tên

Dougie, cho rằng cậu ta quan tâm vì cậu ta thích cô ta. Cơn giận chỉ còn là
sự khó chịu nhẹ khi cô ta nhận ra Dougie là một vấn đề có thể được giải
quyết dễ dàng.

Sự ngạc nhiên ban đầu của Dougie khi nhìn thấy cô ta đã bị dập tắt bởi

sự đảm bảo rằng Kim muốn nói chuyện với cậu ta. Nó là thứ giữ chân cậu
ta ở đây lúc này.

Alex rất hài lòng khi thấy cậu ta lén nhìn qua bên phải rồi lại sang bên

trái.

“Dougie, cậu có tin tôi không?”
Cô ta soi đèn vào mặt cậu. Một vài giọt mưa đá rơi xuống giữa họ.

Dougie chớp mắt và đưa bàn tay đến trước đôi mắt của cô ta. Cô ta cười.
“Cậu thật là buồn cười, đồ ngốc ạ. Cuộc sống của cậu gần như thay đổi rồi
đấy. Không cần phải hoảng sợ đâu. Lần đầu tiên trong đời, cậu có cơ hội để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.