TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 357

70

Kim nhận ra rằng cô đã tính toán sai khi tay của cô ôm lấy cái quần sũng
nước của Alex thay vì ôm vào eo cô ta. Nhưng cô đã nắm được thứ gì đó và
sẽ không để tuột nó.

Alex thở hổn hển và ngã về phía trước. Kim bám chặt, tóm hết tay chân

của Alex vào người cô, thật chặt như giành lấy quả bóng bầu dục vậy.

Alex quằn quại dưới đất, cô ta cố kéo người lên phía trước và thoát khỏi

sự ôm ghì của Kim.

Kim cảm thấy lớp vải của chiếc quần trượt ra khỏi cánh tay cô còn một

cẳng chân mang tất lưới đập mạnh vào ngực cô. Kim cảm thấy thoải mái
khi bỏ giày ra. Nắm chặt lấy mắt cá chân trái của Alex, Kim bẻ ngoặt nó về
bên phải.

Alex thét lên đau đớn nhưng vẫn tiếp tục nhào về phía trước. Không có

tác dụng, Kim phải làm điều gì đó khác.

“Alex… tôi… tôi có câu trả lời… mà cô muốn.” Kim cố thốt ra từng từ

bằng những hơi thở ngắn và bén nhọn.

Alex ngừng chống cự trong một giây. Và đó là tất cả những gì Kim cần.

Cô xoay lên lưng Alex và trèo lên người cô ta. Cô khóa đầu gối vào mạn
sườn của Alex.

Họ vật nhau dưới ánh sáng tỏa ra từ đèn đường trên cây cầu.
Kim có thể cảm thấy chuyển động của lồng ngực Alex, như thể phổi của

cô ta đã dãn ra, cố gắng chống chọi để hít căng buồng phổi. Sự tiếp xúc của
cô với người đàn bà này để lại trong miệng cô một cái vị còn tồi tệ hơn cả
nước.

“Khốn kiếp… buông… tôi ra,” Alex hét.
Kim lắc đầu. “Không có cơ hội đâu… cô đúng là đồ tâm thần.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.