TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 42

“Hung khí?”
“Chưa tìm thấy,” Keats nói, quay đi.
Kim cúi xuống và bắt gặp ánh mắt của thợ ảnh pháp y. Anh ta gật đầu,

ám chỉ rằng anh ta đã chụp đủ ảnh về xác chết. Anh ta hướng sự chú ý của
mình về phía con chó.

Cô cẩn thận nhấc cái áo phông đẫm máu lên. Chỉ một nhát đâm có thể là

nguyên nhân chính gây ra mất máu.

“Tôi đoán rằng vết thương trên cùng là vết chí mạng,” Keat nói. “Và

trước khi cô hỏi, tôi có thể nói đó là dao làm bếp, từ mười hai đến mười
lăm xen-ti-mét.”

“Nó ở quanh đâu đây thôi,” cô nói trống không.
“Sao cô nghĩ vậy? Nó có thể ở bất cứ chỗ nào. Có thể hung thủ đã mang

nó đi.”

Kim lắc đầu. “Vụ tấn công có thể đã được lên kế hoạch từ trước: đêm

muộn, hẻm tối, nhưng có sự điên cuồng. Vụ tấn công này có liên quan tới
yếu tố cảm xúc. Vết thương đầu tiên là nguyên nhân chính dẫn đến cái chết
nhưng vẫn còn ba vết thương ‘chết đi này’ nữa.”

Cô tiếp tục nhìn chằm chằm vào xác chết, cảm nhận được cơn thịnh nộ

song hành cùng vụ tấn công như thể nó đang bủa vây xung quanh cô lúc
này.

Cô ngước đầu lên. “Khi tấn công kẻ giết người bị cơn giận làm lu mờ ý

chí, nhưng khi kết thúc lượng adrenaline giảm xuống và rồi thì sao?”

Bryant nói tiếp theo cách suy luận logic của cô. “Hắn nhận ra hắn vừa

làm chuyện gì và thấy hung khí vẫn còn trong tay, hắn muốn chối bỏ mối
liên kết nhanh nhất có thể.”

“Đâm bằng dao là một hành động rất cá nhân, Bryant ạ. Việc đó đòi hỏi

phải đứng ở khoảng cách rất gần, gần như thân mật vậy.”

“Hoặc cũng có thể đó là một vụ trấn lột bị đi chệch hướng. Trên người

anh ta không còn ví.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.