TRÒ CHƠI CẤM - Trang 14

Vì thế, anh tranh thủ những ngày cuối cùng trước khi tốt nghiệp đại

học để đi học lớp bồi dưỡng tiếng Anh, giành được chứng chỉ Hướng dẫn
viên du lịch, anh sẽ cao chạy xa bay một cách danh chính ngôn thuận.

Hôm nào cũng vậy, anh nán lại lớp bồi dưỡng đến phút chót, sau đó

mới lững thững đi trên đường, cố ý về nhà thật muộn.

Nhưng anh không ngờ, tối nay lại xảy ra chuyện.

Khi đứng chờ ở bến xe buýt, Lục Tấn Bằng bị người ta vỗ mạnh một

cái, tiếp đó là hai cánh tay ghì lên vai anh. Anh ngoảnh lại thì thấy hai
thanh niên trông hầm hố, dữ dằn đứng ngay bên cạnh, cả hai đều cao to,
miệng ngậm thuốc lá, gườm gườm nhìn anh.

"Hai người làm gì... " Lục Tấn Bằng chưa nói dứt lời thì hai cánh tay

ấy đã kẹp chặt cổ anh rồi lôi anh vào con ngõ hẹp bên cạnh. Ngõ không đèn
đường, không người qua lại, hai tên du côn đẩy Lục Tấn Bằng vào tường,
ghé sát mặt, nói, "Muốn chú mày cho vay ít tiền tiêu! "

Lục Tấn bằng nhận ra hai tên này tưởng anh chỉ là học sinh trung học,

nhưng nếu chúng biết miinhf đã ngoài hai mươi tuổi thì cũng chẳng nghĩa
lý gì. Vì vóc người và thể lực của anh chỉ tương đương một cậu học sinh
non choẹt: cao 1,58m, nặng 40 cân, có khi con gái còn mạnh mẽ cơ bắp
hơn anh nhiều. Lục Tấn Bằng gầy còm, vì thiếu dinh dưỡng đã đành nhưng
chủ yếu là gen di truyền. Cha anh ngày trước cũng còm nhom.

Ngay từ hồi tiểu học, Lục Tấn Bằng đã luôn bị bọn lưu manh bên

ngoài "để mắt đến", vì anh lúc nào cũng là thằng bé yêu ớt nhất lớp. Do đã
"trải qua trăm trận" nên Lục Tấn Bằng hiểu rất rõ hai tên du côn này muốn
gì, và cũng biết rõ vị thế của mình.Anh không thể đánh lại, cũng không thể
chạy thoát khỏi chúng nên đành nộp các thứ đang có vậy.

Anh lục hai túi quần lấy hết tiền ra đưa cho tên to con phì nộn như lợn

rừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.