TRÒ CHƠI CẤM - Trang 39

Mấy giây sau, các học viên thấy nét mặt Tông Kỳ thật đờ đẫn, cô im

lặng gỡ cặp kính xuống, sau đó mở hộp đựng bút lấy chiếp compa ra. Tay
trái cầm compa từ từ dịch chuyển lên phía trên, chĩa mũi nhọn của compa
vào mắt trái mình.

"Ơ kìa... Tống Kỳ, dừng lại, cầu định làm gì thế? " Một bạn nam ngồi

hàng trên sợ hãi nói.

Tống Kỳ phớt lờ coi như không nghe thấy, mũi nhọn compa dần tiến

sát mắt trái chỉ còn cách chừng 3-4mm nhưng cô không hề chớp mắt. Một
nữ học viên kinh hãi bưng miệng, hét lên, "Trời ơi... ai ngăn cô ấy đi chứ? "

Ngồi bên cạnh Tống Kỳ là một cô gái nhỏ thó, lúc này quá sợ hãi như

đã hóa đá, miệng há hốc, toàn thân cứng đơ. Tống Kỳ sắp chọc compa vào
mắt mình!

Khi mũi compa chỉ còn cách mắt chừng 1mm, Tống Kỳ bỗng rùng

mình co giật một cái, rồi tỉnh táo trở lại như thường. Nhìn thấy tay mình
cẩm compa chĩa vào mắt,Tống Kỳ sợ quá kêu thét lên, buông tay ra, compa
rơi xuống đất.

Lúc này, người đứng trên bục giangr nói, "Xin lỗi đã để các vị phải sợ

hãi. Tôi vừa khống chế cô gái này trong chốc lát, để chứng minh rằng tôi có
thể làm được những việc mà người thường không thể làm, đương nhiên
cũng chứng minh rằng tôi không phải là thầy giáo tiếng Anh của các vị. Tôi
chỉ muốn các vị đừng nghi ngờ thân phận của tôi nữa, chứ không định để
cho cô gái này mát một con mắt. Nhưng nếu còn lặp lại thì e rằng tôi sẽ
không nhân từ nữa đâu! "

Nói thế rõ ràng là ngụ ý đe dọa, ông ta không muốn ai làm mất thì giờ

nữa. Bây giờ, dù sự việc vô lý quái dị đến đâu cũng không ai dám nghi ngờ.

"Tôi nhắc lại câu nói lúc nãy: các vị mở vở, xé ra một tờ giấy trắng."

Giọng nói rất nghiêm khắc, "Yêu cầu mọi người thực hiện làm theo, được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.