TRÒ CHƠI CẤM - Trang 63

Lúc này Hầu Ba đã trở lại bình thường, anh xoa nắn chỗ đau ở hông

rồi bước đến trước mặt lục Tấn Bằng, mở to mắt. Cả hai nhìn nhau.

"Cậu..." Hầu Ba ngập ngừng định nói, hình như anh đã đoán ra điều gì

đó.

Lục Tấn Bằng cũng ý thức được điều này. Người khác sẽ không sao

hiểu được nhưng qua sự việc vừa rồi, Hầu Ba đương nhiên đã đoná ra năng
lực của anh là gì.

Cả hai đều im lặng, chỉ giao lưu với nhau bằng ánh mắt.

Lục Tấn Bằng bỗng thấp thoáng cảm thấy bất an. Hầu Ba đã biết rõ

nàng lực của anh, cậu ta có nói ra không? Như vậy hóa ra mình phơi ra ánh
sang, còn cậu ta đứng trong bong tối? Thế thì mình rât sbaats lợi tỏng cuộc
cạnh tranh.

Khi Lục Tấn Bằng đang nghĩ ngợi thì người lái xe đã mở cửa sau xe

buýt. Nữ hành khách bị thương cần xuống xe vào viện, có người đỡ chị ta
xuống xe.

Lục Tấn Bằng và Hầu Ba nhìn nhau, rồi cùng xuống xe. Cả hai đều rất

rõ, nếu mọi người biết "tghur phạm" gây ra vụ việc vừa nãy, thì sẽ rắc rối
to.

Cả hai đi trên đường, hồi lâu không ai nói một câu. Nhưng rồi Hầu Ba

run run phát ngôn trước, "Lục Tấn Bằng à, lời nói của 'Cựu thần' là có thật!
chúng ta sẽ trở thành người có siêu năng lực. Sự việc vừa nãy có thể chứng
minh."

"Đúng thế." Lục Tấn bằng rắn rỏi nói, "đồng thời cậu cũng biết năng

lực của tớ là gì, đúng không?"

Hầu Ba há hốc miệng. Anh không thể phhur nhận "... đúng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.