TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 190

Dragon được đánh mã màu xám, cam, xám; Ender thay bộ áo phi hành

gia vào, rồi đi theo dải ánh sáng màu cho tới khi cậu đến trại lính của cậu.
Chúng đã ở đó sẵn, khắc lung tung gần lối vào. Ender ra vai gánh vác ngay
lập tức. “Giường ngủ sẽ được xếp theo cấp bậc. Người cũ thì về cuối
phòng, lính mới ra trước.”

Điều đó hoàn toàn ngược lại với khuôn mẫu, và Ender biết vậy. Cậu

cũng biết rằng mình không hề có ý định trở nên giống như những chỉ huy
khác, không bao giờ nhìn thấy những đứa trẻ mới bởi chúng luôn luôn ở
đằng sau.

Trong lúc chúng tự sắp xếp mình theo ngày đến, Ender rảo bước tới lui

trên lối đi. Có gần ba mươi lính mới của cậu là người mới, được chuyển
thẳng lên từ nhóm lính mới. Hoàn toàn không có kinh nghiệm chiến đấu.
Một số thậm chí còn thiếu tuổi–những đứa gần cửa nhất nhỏ đến mức thống
thiết. Ender tự nhắc nhở mình rằng đó hẳn là giống hình ảnh của cậu trong
mắt Bonzo Madrid khi cậu tới lần đầu. Dù vậy, Bonzo lúc đó chỉ có một tên
lính thiếu tuổi để đối phó.

Không có ai trong đám lính cũ thuộc về nhóm luyện tập của Ender.

Không ai từng là tiểu Đội trưởng. Thực tế, không ai lớn hơn chính Ender,
và điều đó có nghĩa rằng thậm chí đến cả đám lính cũ cũng không có nổi
mười tám tháng kinh nghiệm. Một số cậu thậm chí còn không nhận ra,
chúng gây quá ít ấn tượng.

Chúng nhận ra Ender, đương nhiên, bởi cậu là người lính nổi tiếng nhất

trường. Và một số, Ender có thể thấy, bực tức với cậu. Ít nhất thì họ cũng
cho mình một ơn huệ–không ai trong số đám lính của mình lớn tuổi hơn
mình.

Ngay khi đám lính đều đã có giường, Ender lệnh cho chúng mặc bộ áo

phi hành gia vào và đi tập. “Chúng ta đang ở trong lịch tập sáng, đi thẳng
vào luyện tập sau bữa điểm tâm. Chính ra thì các cậu có một một tiếng rảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.