TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 192

“Đi mà mút nó,” thằng nhỏ nói. Nó bay phóng lên, nắm lấy tay cầm trên

trần với chỉ một lóng tay, và quăng mình qua cửa mà không có chút điều
khiển nào hết, xoay tròn theo cả ba hướng cùng một lúc. Ender cố quyết
định xem có nên thích đứa nhỏ vì đã từ chối nhượng bộ hay là khó chịu vì
cái thái độ chống đối của cậu nhóc.

Cuối cùng chúng cũng tập trung lại được dọc theo bức tường. Ender để

ý thấy không có đứa nào trong số chúng không treo mình với hướng đầu
vẫn như khi đang ở trong hành lang. Vậy nên Ender cố ý nhìn thành đối
mặt với sàn nhà và trồng cây chuối. “Tại sao các cậu lộn đầu như vậy,
lính?” cậu hỏi.

Một số đứa bắt đầu xoay theo hướng khác.

“Chú ý!” Chúng dừng lại. “ Tôi hỏi tại sao các cậu lộn đầu như vậy?”

Không ai trả lời. Chúng không hiểu cậu muốn nói gì.

“Tôi hỏi tại sao tất cả các cậu lại giờ chân lên trời và chúi đầu xuống

đất!”

Cuối cùng thì cũng có một đứa lên tiếng. “Sir, đây là hướng khi chúng

tôi băng qua cửa.”

“Vậy thì cũng có gì khác biệt! Có gì liên quan tới chuyện trọng lực đã

như thế nào ngoài hành lang! Chúng ta sắp chiến đấu ngoài hành lang à? Ở
đây có trong lực không?”

Không sir. Không sir.

“Từ bây giờ, các cậu quên trọng lực đi trước khi bước qua cái cửa đó.

Trọng lực cũ biến mất, bị xóa sạch. Hiểu không? Mặc kệ trong lực như thế
nào khi các cậu qua cửa, nhớ lấy–cửa của kẻ thù là ở dưới. Chân các cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.