TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 194

“Có tên đó là do vóc dáng hay là não vậy?” Những đứa khác cười đôi

chút. “Được rồi, Bean, cậu đã đúng. Giờ thì nghe tôi đây, vì điều này quan
trọng. Sẽ không có ai băng qua cánh cửa đó mà không có nguy cơ bị bắn.
Hồi trước, các cậu có khoảng mười, hai mươi giây trước khi phải di
chuyển. Bây giờ nếu cậu không kịp ra khỏi cửa khi kẻ thù bước ra, cậu bị
đông lạnh. Giờ thì, chuyện gì xảy ra khi cậu bị đông lạnh?”

“Không di chuyển được,” một đứa nói.

“Đó là nghĩa của từ đông lạnh,” Ender nói. “Nhưng chuyện gì xảy ra với

các cậu?”

Đó là Bean, không hề có vẻ hăm dọa, trả lời thông minh. “Ta tiếp tục di

chuyển theo hướng ban đầu. Với tốc độ y như lúc bị bắn.”

“Đúng vậy. Năm người kia, tới cuối phòng, đi!”

Giật mình, bọn nhóc nhìn nhau, và Ender bắn hết bọn chúng. “Năm đứa

tiếp, đi!”

Chúng đi. Ender cũng bắn chúng, nhưng chúng tiếp tục di chuyển,

dướng về phía bức tường. Tuy vậy, năm đứa đầu tiên chỉ trôi lờ lững một
cách vô dụng gần nhóm chính.

“Nhìn cái đám được-gọi-là lính đó kìa,” Ender nói. “Chỉ huy của chúng

lệnh cho chúng đi, và giờ nhìn xem. Chúng không chỉ bị đông lạnh, chúng
còn bị đông lạnh ngay đây, cản đường người khác. Trong khi nhóm kia,
nhờ di chuyển đúng khi được ra lệnh, bị đông lạnh dưới kia, khóa đường di
chuyển của kẻ thù, cản trở tầm nhìn của kẻ thù. Tôi nghĩ chắc có khoảng
năm người các người hiểu được ý nghĩa của chuyện này. Và chẳng cần nghi
ngờ Bean là một trong số đó. Đúng không, Bean?”

Lúc đầu cậu nhóc không trả lời. Ender nhìn nó cho tới khi nó nói,

“Đúng, sir.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.