TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 195

“Vậy thì ý nghĩa đó là gì?”

“Khi được ra lệnh di chuyển, di chuyển thật nhanh, để nếu có bị đông

cứng ta sẽ trôi vòng quanh thay vì cản đường của chính Đội mình.”

“Xuất sắc. Ít nhất thì tôi cũng có một người lính hiểu chuyện.” Ender có

thể thấy sự oán giận dâng lên qua cái cách những người lính khác đổi trọng
tâm và liếc nhìn nhay, cái cách chúng tránh nhìn Bean. Tại sao mình lại làm
thế này? Điều này có gì cần thiết để trở thành một chỉ huy tốt, biến một đứa
trẻ thành mục tiêu cho tất cả những đứa còn lại? Chỉ vì họ đã làm thế với
mình, tại sao mình phải làm thế với nó? Ender muốn sửa chữa sự chua chát
của cậu đối với cậu nhóc, muốn nói với những người còn lại là cậu bé có
cần có sự giúp đỡ và tình bạn của chúng hơn bất cứ điều gì khác. Nhưng
đương nhiên Ender không thể làm thế. Không phải vào ngày đầu tiên. Vào
ngày đầu tiên ngay cả lỗi lầm của cậu cũng phải trông như một phần của
một kế hoạch xuất sắc.

Ender tự móc mình gần bức tường và kéo một đứa trẻ ra khỏi nhóm.

“Giữ thẳng người,” cậu nói. Cậu xoay đứa trẻ sao cho chân nó hướng về
phía những đứa còn lại. Khi đứa trẻ cứ tiếp tục di chuyển, Ender bắn nó.
Những đứa còn lại bật cười. “Cậu có thể bắn cậu ta nhiều đến mức nào?”
Ender hỏi một đứa ngay dưới chân tên lính bị đông lạnh.

“Hầu hết những gì tôi có thể bắn là chân cậu ta.”

Ender quay sang cậu bé bên cạnh mình. “Còn cậu?”

“Tôi nhìn thấy thân cậu ta.”

“Còn cậu.”

Một đứa ở xa hơn dưới bức tường trả lời. “Toàn bộ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.