TRÒ CHƠI HỮU HẠN VÀ VÔ HẠN - Trang 106

Người chiến thắng không nói với kẻ thất bại; họ nói thay cho

kẻ thất bại. Chồng nói thay cho vợ trong gia đình hữu hạn, và bố
mẹ thay cho con cái. Vua thay cho vương quốc, nhà cầm quyền
thay cho đất nước, giáo hoàng thay cho nhà thờ. Quả thật, người có
danh hiệu, khi đã có danh hiệu, không thể nói với bất kỳ ai.

Sức mạnh của người chiến thắng nằm chủ yếu trong lời nói

quyền uy. Có sức mạnh tức là được người khác tuân theo lời mình
nói. Tài sản mang tính biểu tượng của người chiến thắng chỉ có thể
được bảo vệ bởi lời nói quyền uy. Những người được trao danh hiệu
gắn với những thứ họ sở hữu có quyền gọi cảnh sát, quân đội, để
buộc người khác ghi nhận các biểu tượng của họ.

Sức mạnh của thần linh chủ yếu được biết đến thông qua cách

nói của họ. Lời nói của một vị thần có thể thể hiện sức mạnh của vị
thần đó hoàn hảo đến mức vị thần và lời nói là một: “Ban đầu là
lời nói. Lời nói đi với Chúa, và lời nói là Chúa.”

Người ta im lặng trước thần linh, hay trước một người chiến

thắng, vì những thứ người đó phải nói không còn quan trọng với
người khác nữa. Thua một cuộc thi tức là trở nên tuân lệnh; trở nên
tuân lệnh tức là mất người nghe của mình. Sự im lặng của sự tuân
lệnh là một sự im lặng không được nghe thấy. Nó là sự im lặng
chết. Vì lý do này, yêu cầu tuân lệnh là một điều xấu xa cố hữu.

Sự im lặng của tự nhiên là khả năng ngôn ngữ. Bằng việc chinh

phục tự nhiên, các vị thần cho nó giọng nói riêng của họ, nhưng khi
biến tự nhiên thành đối thủ, họ biến tất cả người nghe họ thành
đối thủ. Khi từ chối sự im lặng của tự nhiên, họ yêu cầu sự im lặng
của sự tuân lệnh. Khi đó, tính không thể nói thành lời của tự nhiên bị
biến đổi thành tính không thể nói thành lời của bản thân ngôn ngữ.

76.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.