tra tấn cả cơ thể. Mỗi lần trên giường cùng hắn đều là những lần thống khổ,
mà lần này, đau khổ nhất chính là... mình nhìn thấy Dận!
Dận đứng ở cửa phòng, ánh mắt lạnh băng nhìn cảnh tượng phát sinh
trên giường, nhìn mình và Huyết Xà dây dưa cùng một chỗ, nhìn Huyết Xà
tra tấn mình. Cậu ấy vẫn đứng đó, không hề nhúc nhích, cả thân hình cao
lớn tản ra luồng hơi lạnh của riêng cậu ấy...
Một khắc kia, mình như gặp được Dận rất xa lạ. Cậu ấy lãnh khốc như
vậy làm mình không quen. Mình chưa bao giờ thấy cậu ấy dùng ánh mắt
lạnh băng đó nhìn mình.
Huyết Xà đưa lưng về phía cửa nên không nhìn thấy gì. Hắn như đang
tàn sát bừa bãi trên người mình. Mình chỉ có thể cắn răng để không phát ra
tiếng gì, ánh mắt lại nhìn Dận. Mình tưởng tượng người đàn ông phía trên
là Dận, bởi tối thiểu khi cùng cậu ấy, cơ thể mình và cả tâm lý đều có được
nỗi hạnh phúc trước nay chưa từng có.
Thế nhưng Dận lại liều lĩnh bước đến, mình còn chưa kịp thét chói tai
cậu ấy đã lên tiếng, cũng là nói với Huyết Xà, "Anh em trong bang có chút
xích mích, cần lập tức xử lý!"
Cậu ấy vừa nói xong câu này lại khiến Huyết Xà dừng động tác.
Huyết Xà rời khỏi người mình, không e dè mà mặc quần áo trước mặt
Dận, lại bất ngờ cầm khăn tắm che lên người mình. Hắn nhìn mình nằm bất
động trên giường, lại cười hỏi Dận một câu, "Tiểu tử, nhớ kỹ, đàn bà là
phải cưỡi để chinh phục, hiểu chưa?"
Trong lòng mình thật xấu hổ, nhưng Dận lại rất bình tĩnh nói, "Vâng,
Huyết Xà, đã rõ rồi."
Huyết Xà nhìn qua thật vui vẻ, tay hắn lại bóp nhẹ ngực mình khiến
mình đau mà kêu ra tiếng. Hắn lại cười ha hả rồi nói với Dận, "Tiểu tử, đối