TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1043

mình đều ngăn cản tên bốc đồng kia, mình còn sợ cậu ấy bị cảm lạnh.

Đem ô ra ngoài che mưa cho cậu ấy, mưa rất lớn, từng tầng từng tầng,

đứng xa một chút là có thể không nhìn thấy nhau.

Dận giật lấy cái ô trong tay mình làm người mình dính đầy nước mưa

lạnh ngắt. Mình muốn kéo cánh tay cậu ấy lôi về phòng nhưng lại bị cậu ấy
ôm chặt lấy. Ánh mắt cậu ấy lạnh băng, hỏi mình rằng vì sao không bỏ đi?
Vì sao còn muốn ở lại bên cạnh Huyết Xà? Hắn căn bản không coi mình là
người, nhưng sao còn không rời khỏi hắn?

Kỳ thực, Dận hoàn toàn có lý do để tức giận. Nhiều năm như vậy, say

mê của Huyết Xà với mình đã cạn, hắn cũng đã ngán mình rồi. Chỉ cần
mình lấy cái cớ rời đi, hắn nhất định sẽ đồng ý. Nhưng mà, mình không thể
rời khỏi hắn, chỉ cần một ngày Huyết Xà chưa chết, mình không thể đi.

Nhưng Dận không hiểu, cậu ấy vĩnh viễn không lý giải được quyết định

của mình.

Toàn thân mình bị mưa xối, bên tai là tiếng rống giận dữ của Dận,

nhưng mình cũng chỉ có thể cười khổ nói với cậu ấy: “Về phòng đi, cẩn
thận cảm lạnh.”

Dận rất tức giận, nói với mình: “Cô thích bị ngược đãi có phải không?”

Mình còn chưa phản ứng lại, cậu ấy đã đẩy mạnh mình xuống, thân

mình cao lớn ngay sau đó áp chế lên. Mình biết cậu ấy muốn làm gì, không
hề hoảng sợ, cũng không phản cảm. Trong lòng mình, dù Dận có mất lí trí,
cậu ấy cũng nhất định không làm tổn thương mình. Mình ôm chặt lấy cậu
ấy, tình nguyện giữa trời mưa to mà để cậu ấy giữ lấy.

Dận dừng lại động tác, cả người toát ra biểu cảm thật lạnh lùng. Loại

lạnh lùng này khiến mình rất đau lòng. Cậu ấy cũng không quay đầu mà rời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.