TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1110

Đáy mắt Mạch Khê tràn lên nỗi thê lương…

“Ông biết tôi đang nói đến cái gì. Nếu ông không phải là cha ruột tôi,

tốt, như vậy, mời ông nói cho tôi biết, cha tôi là ai? Đừng có lừa gạt tôi
nữa! Ông và tôi đều xem qua nhật ký của mẹ. Kỳ thực, ông đã sớm biết
tuổi thực tế của tôi đúng hay không? Nếu tôi năm nay thật là mười tám
tuổi, như vậy, lúc ông mười lăm tuổi kia, tôi ở đâu? Thời điểm đó là lúc tôi
nên sinh ra mới đúng!”

Sắc mặt Lôi Dận trở nên khó coi, nhưng vẫn trả lời đầy đủ cho một vấn

đề cô đặt ra——

“Mẹ em là người châu Á, vậy nên, tuổi mười tám của em chính là tuổi

mụ. Dựa theo thói quen của người châu Á, luôn luôn tính hơn tuổi thực một
tuổi.”

“Sau đó đã xảy ra chuyện gì? Vì sao tôi lại bị đưa vào cô nhi viện? Vì

sao trong nhật ký lại không ghi lại chuyện này?” Lòng Mạch Khê dường
như nghẹn đắng lại.

Lôi Dận lại rõ ràng không muốn trả lời cô, chỉ đơn giản nói, “Nhật ký

chỉ là một câu chuyện không hề hoàn chỉnh, chuyện này tôi sẽ điều tra. Về
phần chuyện đã xảy ra năm đó là gì, em không cần biết!”

“Tôi muốn biết, đây là quyền lợi của tôi!”

“Không, em không có quyền lợi này!”

Giọng nói Lôi Dận hạ thấp xuống, lạnh bạc mà tuyên bố, “Em chỉ có

một nghĩa vụ để thực hiện, đó chính là ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi, sinh hạ
con mình!”

“Ông rất tàn nhẫn! Rất ích kỷ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.