TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1114

chỉ muốn tìm một cách nói mà thôi. Tối thiểu, cô không muốn như một đứa
ngốc bị lừa gạt hết thảy.

Cứ như thể là, tất cả mọi người đều biết đáp án, chỉ riêng mình cô

không hề hay biết, chỉ riêng mình cô không biết gì về điều mà mọi người
đều biết.

Con người! Thường là lời nói trong lúc không đắn đo mới có thể sắc

nhọn như thanh kiếm, mới có thể phá đi tầng bảo vệ của đối phương, thậm
chí đâm thấu tâm can họ.

Gò má vốn xanh mét của Lôi Dận giờ đây lại càng thêm khủng khiếp,

dường như càng lúc càng lạnh lẽo. Cảm giác không vui trong đáy mắt hắn,
so với bình thường càng thêm lạnh lùng gấp mười lần, giống như sự phẫn
nộ của ác quỷ Satan, muốn thiêu đốt hoàn toàn cô gái nhỏ trước mắt mình.

Nếu như là bình thường, Mạch Khê nhất định sẽ hiểu ý mà sợ hãi, tối

thiểu, tim cô cũng vọt ngay lên cổ họng. Nhưng là hôm nay, quyết tâm của
cô lại cứng rắn như sắt, thời điểm muốn biết được hết thảy này, cô tuyệt đối
sẽ không nhượng bộ. Cho dù sợ hãi, cô cũng ép buộc bản thân mình phải
kiên trì mà đối mặt.

“Trong mắt em, sói là tàn nhẫn, thậm chí không có tâm! Nhưng mà

——“

Lôi Dận mở miệng, giọng nói trầm thấp đến dị thường, giống như tiếng

sấm đến từ nơi chân trời cuồn cuộn, mỗi một thanh âm đều khiến màng nhĩ
Mạch Khê run lên:

“Trong mắt tôi, nhân loại không bằng bầy sói! Trong thế giới của sói, là

dùng phương thức biểu đạt trực tiếp, còn con người là gì? Ngoại trừ bất
đồng với nhau, ngươi lừa ta gạt thì còn cái gì? Con người, thật đáng tiếc,
vĩnh viễn chỉ biết dùng ánh mắt để quan sát thế giới này, dùng miệng để
ngụy biện cho hành vi của bản thân!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.