TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1245

“Dận, anh phải tin em, phía trước thực sự nguy hiểm, đừng đi đến đó

nữa. Bọn họ tấn công em, em trốn ở bụi cây rất lâu chờ họ đi, như thế mới
giữ được tính mạng…” Bạc Cơ nói nhanh, dáng vẻ tràn đầy lo lắng, giọt
nước từ dọc theo gò má chảy xuống miệng vết thương, cơn đau đớn khiến
cho giọng nói của cô như hụt hơi.

Lôi Dận lướt ngón tay ở vết thương kéo dài trên khuôn mặt Bạc Cơ,

nhìn chằm chằm vào đôi mắt lo lắng của cô, gằn từng tiếng, hỏi, “Cô biết
hôm nay tôi sẽ đi đường này? Nói!”

Bạc Cơ vô lực run run một chút, không nói gì, lôi ra một tờ giấy sớm đã

ướt nhẹp bởi nước mưa. Chữ trên tờ giấy quá mức tinh tế, cũng không khó
nhìn ra đây là một loại phương thức che giấu chữ viết...

“Hơn mười giờ, quốc lộ A, lối rẽ gần CCRB, có mai phục, nhanh chóng

khuyên Lôi Dận quay lại, đừng đi trước!”

Chỉ một câu nói đơn giản, chẳng những chỉ rõ hành tung cụ thể của Lôi

Dận mà thời gian cũng được nhắc đến hết sức rõ ràng, thậm chí còn biết
được vị trí mai phục của đối phương!

Đôi ưng mâu của Lôi Dận co rụt lại. Nếu nói về vụ mai phục đêm nay

đều sớm nằm trong dự kiến của hắn, nhưng chuyện Bạc Cơ xuất hiện lại
ngoài dự đoán, và nhất là tờ giấy này, càng thêm ngoài ý muốn.

“Cô có được tờ giấy như thế nào? Đối phương là ai?” Lôi Dận vươn bàn

tay to lớn ra, đột ngột siết chặt cánh tay Bạc Cơ, động tới miệng vết thương
khiến cô đau đến một chút nữa thôi là tắt thở…

“Em… không… em còn chưa kịp hỏi, sợ anh gặp chuyện không may…

Em cũng không biết người kia là ai… Hôm nay vừa lúc chấm dứt biểu diễn
thì một cậu bé đến giao cho em tờ giấy này rồi bỏ chạy. Nhìn thấy nội dung
của nó nên em rất lo lắng, gọi điện thoại anh lại không nhấc máy. Dận…
em…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.