TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1286

câu: "Tiểu thư Mạch Khê… Dường như bây giờ con không muốn rời khỏi
Lôi tiên sinh?"

"Không, con không có!" Mạch Khê phản bác lại như một phản xạ có

điều kiện, lại bởi vì phản ứng quá mức, rõ ràng ý che giấu nên cô dường
như cũng phát hiện được điểm ấy, hắng giọng nói: "Con muốn ra đi, với
cha nuôi con chỉ như một quân cờ trong tay mà thôi. Ông ta muốn trả thù
mẹ con, muốn lợi dụng con để trả thù. Con không muốn cuộc sống như vậy,
một chút cũng không muốn..."

Nói đến đây, đáy mắt Mạch Khê hiện rõ vẻ kiên định, khát khao như

trăng sáng giữa trời đêm, lại vô lực mang theo nét u buồn mơ hồ.

Hàn Á thấy rõ ràng, trong lòng lo lắng, ủ dột như thứ mực đen loang ra

mặt nước…

"Tiểu thư Mạch Khê, nhìn con rất u buồn…"

"Bác Hàn Á?" Mạch Khê sửng sốt.

Hàn Á đau lòng nhìn cô, ngữ khí có chút trầm xuống, lại nhìn cô một

lần nữa, cảm thấy như là…

"Con… đã yêu Lôi tiên sinh?"

Vấn đề rất thẳng thắn được nói ra khiến Mạch Khê đột nhiên mở to hai

mắt nhìn. Toàn thân cô đều run rẩy, như vừa bị một bát nước lạnh tạt vào
đầu. Chần chừ hồi lâu, cô mới bối rối phản bác lại: "Bác Hàn Á, bác nói gì
vậy? Sao con có thể yêu được người đàn ông đó? Còn nữa, còn… Ông ta
hại con thảm hại như vậy, một chút cảm nhận của con cũng không thèm
quan tâm. Người đàn ông như vậy sao con có thể yêu được? Bác đừng nói
lung tung, con không có…"

Ngữ khí của cô có pha chút vẻ hoảng hốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.