TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1337

Một câu này, không những một mình Phí Dạ thảng thốt, mà quản gia

cũng những vệ sĩ khác cũng thế. Nhiếp Thiên Luật theo bản năng buông
lỏng tay ra, Lôi Dận ngã ngồi trên ghế dài. Lôi Dận, hình tượng cao cao tại
thượng vốn có của ngày xưa, trong chốc lát đã suy sụp đến mức đó. Nếu có
người ngoài nhìn thấy, tuyệt đối sẽ không tin, gã đàn ông có vẻ mặt cô đơn
chật vật như thế này chẳng phải là người một tay che trời, là nhân vật
truyền kỳ trong hai giới hắc bạch.

Trên người hắn, âu phục cao cấp, áo sơ mi nhàu nhĩ, hỗn độn vô cùng

sau hành động của Nhiếp Thiên Luật, giống hệt như vẻ mặt và đáy mắt của
hắn bây giờ. Nét sững sờ trên gương mặt ấy, không khỏi khiến người ta đau
lòng.

“Lôi tiên sinh…” Phí Dạ bước tới, cũng không biết nên nói cái gì.

Hắn biết rõ người đàn ông Lôi Dận này, luôn luôn cứng như sắt như

thép. Mạnh mẽ như hắn, làm sao có thể cúi đầu nhận sai một lần? Sự thỏa
hiệp lần này tuy rằng có lẽ là ngoài ý muốn, nhưng có thể dễ dàng nhận ra
đó là xuất phát từ nội tâm của hắn... là nỗi tuyệt vọng quá dữ dội…

Bắt đầu từ khi nào thì, Lôi tiên sinh lại biến thành bộ dạng như vậy?

Lôi Dận hơi hơi khoát tay, ý bảo Phí Dạ không cần nói gì nữa. Hắn chỉ

muốn im lặng chờ đợi cô gái nhỏ đương nằm trong căn phòng kia có thể
quay về như trước kia hay không. Hắn chỉ muốn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn
ấy của cô, lúc cứng đầu, lúc thì bất mãn…

Hắn, rất muốn nghe cô nhỏ nhẹ gọi hắn một tiếng... Lôi Dận…

Hành lang hoàn toàn yên tĩnh, ai cũng không lên tiếng nữa. Nhiếp Thiên

Luật cũng suy sụp ngồi sang một bên. Phí Dạ mệt mỏi châm một điếu
thuốc. Lôi Dận chìm vào trong suy nghĩ. Ba người đàn ông xuất sắc đến
thế, trong nhất thời lại lâm vào trầm mặc. Quản gia Hàn Á cùng những
người vệ sĩ, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.