TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1513

Ngoài cửa sổ là thế giới tuyết trắng xóa, bên trong là căn phòng xa hoa,

lộng lẫy. Mạch Khê bị Lôi Dận ôm vào phòng, lại nhìn thấy hắn cởi bỏ áo
khoác, tùy ý đặt trên ghế salon. Trong lúc nhất thời, cô không biết nên làm
gì. Lần trước là vô tình gặp mặt, lần này là cô chủ động tìm đến…

Lôi Dận thấy cô vẫn đứng không nhúc nhích ở cửa, đôi mắt xanh thâm

thúy trong giây lát lộ ra ý cười. Hẳn là hắn rất vui mừng khi nhìn thấy cô
xuất hiện ở đây. Hắn vững bước tiến lên, thấy cô có chút khiếp sợ mà lui về
sau mấy bước thì hắn cẩn thận kéo bàn tay nhỏ bé của cô lại…

Độ ấm trong lòng bàn tay trong nhất thời xuyên qua da thịt cô, khiến cô

có chút hoảng hốt. Ngay sau đó, cô bị hắn kéo ngồi lên sofa, tùy ý để hắn
ôm vào lòng.

Lôi Dận cúi đầu, áp má lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sau đó, cái cằm

lại không nhịn được mà cọ cọ lên da cô khiến cô ngưa ngứa mà run rẩy…

Bộ dáng ngây thơ lơ đãng của người con gái khiến Lôi Dận cúi đầu cười

ra tiếng. Từ trong ngực hắn, Mạch Khê chấn động, lại ngẩng mặt lên nhìn
vào đôi mắt âm trầm như biển sâu kia…

Hắn đang cười?

Trong lúc cô không kịp đề phòng, hắn khẽ hôn xuống sống mũi hoàn

mỹ của cô. Tiếng nói trầm thấp của người đàn ông tràn ra ngay bên môi cô,
“Bé con, từ Pháp đến đây mà chỉ mặc ít quần áo như vậy?”

Ngữ khí của hắn tự nhiên đến mức tận cùng, không hề giống ba năm

trước, lời nói như đang cưng chiều một đứa trẻ vậy.

Mạch Khê lẳng lặng nhìn hắn, trong lòng tuy rằng kinh hoàng không

dứt nhưng cô không hề tránh né ánh mắt chăm chú của hắn. Trong mắt hắn,
dường như có thêm một loại ý niệm nào đó mà cô không thể hiểu nổi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.