TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1543

rỗng, một chút khí lực cũng không còn...

Cô nằm úp sấp trước ngực hắn, cảm thụ sự rắn chắc của hắn…Một hồi

lâu sau, khi mà một luồng nhiệt nóng rẫy trào vào cơ thể, chảy đến tận sâu
nhất bên trong…

Mạch Khê khẽ thét lên một tiếng cao vút yêu kiều, lại như tiếng khóc

nức nở. Khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên ngửa về phía sau, thân mình mềm
mại cong lên, đôi mắt trống rỗng, khóe miệng khẽ nhếch lên, ngay cả ý
thức cũng dường như đã phiêu tán…

Thời gian dường như ngưng lại vài giây, sau đó thân thể mềm mại bỗng

nhiên rạp xuống…

Người đàn ông ôm thân mình người con gái xinh đẹp động lòng người

nhưng không còn chút sức nào nằm xuống, để cô an ổn dựa sát vào ngực
hắn. Hắn cúi đầu cười thì mới phát hiện ra cô thực đã mất đi ý thức. Hắn
hơi cười khổ.

Quả nhiên vẫn là hắn phóng túng! Biết rõ cô rất ngây ngô, thân mình

làm sao có thể thừa nhận được một đêm hoan ái mãnh liệt như vậy. Nhưng
mà, hắn thực sự là rất nhớ, rất nhớ cô!

Hắn nâng tay vuốt ve bờ mông tròn đầy, từng tấc da thịt mịn màng của

cô. Ngón tay ấm áp như đang thưởng thức một món đồ cẩm thạch tinh xảo,
đôi mắt vẫn chăm chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô. Ôm chặt cô vào
lòng, Lôi Dận mới thở một hơi dài thỏa mãn…

———————————

Lúc Mạch Khê mở mắt thì sắc trời đã sáng chói, trận tuyết lớn cũng

không còn thấy nữa. Ánh nắng ấm áp giữa trời đông dịu nhẹ chiếu vào căn
phòng. Tấm rèm lụa mỏng manh kia cũng không che đi được sự ấm áp kia,
mỗi một góc trong căn phòng đều thấm mùi nắng ấm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.