trang ở Provence, trở thành cơ sở sản xuất rượu vang đỏ Pháp nổi tiếng
toàn cầu.”
Mạch Khê nghe mà choáng váng, tin tức này tới quá đột ngột cũng rất
đáng ngạc nhiên. Cô thật sự cho rằng mình đang nằm mơ, hoặc là nghe
nhầm…
“Đương nhiên, tài chính rót vào đó là lấy danh nghĩa của em. Nói cách
khác, em hiện là cổ đông lớn nhất của rượu trang, nắm 52% cổ phần.” Lôi
Dận nhìn cô, giọng nói nghe vẻ rất thật, không giống như là đang nói đùa.
"Á?" Mạch Khê chấn động, lập tức chồm thẳng dậy, “Anh không thể
làm như vậy, ông Cather sẽ hiểu nhầm…”
“Hiểu nhầm? Em sợ ông ấy biết em và anh có quan hệ?” Lôi Dận nhẹ
giọng nói: “Đây là sự thật, em và anh vốn có quan hệ mà.”
“Anh…” Mạch Khê không biết nên nói gì. Cô thực muốn nói ý kiến của
mình, nhưng người đàn ông này lòng sâu như biển, cô thực sự không biết
bước tiếp theo hắn sẽ làm gì.
“Không cần phải lo lắng…” Ngón tay thon dài của Lôi Dận khẽ vuốt ve
bờ vai mảnh khảnh của cô, như là đang thưởng thức món đồ dễ vỡ, thật nhẹ
nhàng, khiến cô phải run rẩy thì khóe môi mới thỏa mãn nhếch một cái,
“Có lẽ ngay cả em cũng không biết chính mình là báu vật trời cho. Chỉ
bằng việc đưa hương hoa kết hợp với rượu thôi đã có thể đem lại lợi nhuận
vô cùng lớn.”
“Thật sự có thể sao?” Mạch Khê nghe xong, đôi mắt đẹp không thể che
khuất được sự hưng phấn, cả đôi con ngươi cũng ánh lên vẻ rạng rỡ như
khối ngọc mịn.
“Trên thương trường, anh sẽ không đưa ra quyết định nếu không nắm
chắc kết quả. Chai rượu vang đỏ kia anh đã nếm qua, hương vị rất tuyệt,