TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1590

không dám miệt mài theo đuổi tìm tòi đáp án. Nhưng cô thật sự sợ, sợ lòng
mình sẽ…rơi vào tay giặc!

Lôi Dận thuận thế ngồi xuống, ôm cô vào lòng, ngón tay như là rất vô ý

mà đùa bỡn lọn tóc trước ngực cô. Ngón tay ấm áp kia cứ chốc chốc lại
chạm vào da cô, còn cả hương thơm dịu nhẹ cứ vây lấy cô, mang theo một
sự hấp dẫn chết người.

“Khuya rồi, nên đi nghỉ thôi.” Tiếng nói trầm thấp vang lên bên tai cô,

bàn tay cũng bắt đầu không an phận, rõ ràng lộ ra ý đồ đen tối.

Trong lòng Mạch Khê run lên, cô muốn rời khỏi lồng ngực hắn lại bị

hắn ôm càng chặt hơn. Cô thở hổn hển, ngoảnh khuôn mặt nhỏ sang một
bên, cắn cắn cánh môi anh đào rồi mất tự nhiên nói, “Anh…đừng như
vậy…”

Người đàn ông phía sau ôm cô lại càng chặt, thậm chí còn như thể kích

động mà muốn nhập cả người cô vào mình. Khuôn mặt anh tuấn áp lên tai
cô, chóp mũi nhẹ xuyên qua làn tóc thơm hương, hơi thở thô đục phả qua
khiến cô không khỏi run rẩy…

"Khê nhi, anh muốn em..." Tiếng nói trước sau bình tĩnh nhưng nghe ra

có vẻ khàn khàn, cùng với bàn tay không thể khống chế trên da thịt cô và
hơi thở bên tai ngày càng nặng nhọc.

Lời nói trực tiếp không chút kiêng dè gì khiến Mạch Khê đỏ bừng mặt,

tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô vội vàng xoay thân mình lại,
dùng hết sức lực đẩy hắn ra một chút...

"Tôi, tôi có chuyện muốn nói với anh." Cô cụp nhanh mi mắt, không

dám nhìn thẳng vào ánh mắt hắn. Ánh mắt hắn quá mãnh liệt, đầy tính xâm
chiếm. Cô không phải đứa trẻ ngây thơ, đương nhiên hiểu được hắn muốn
gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.