TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1622

phòng chính phủ cũng tuyệt đối không dám quản nơi này. Nói cách khác,
hội quán của bọn anh là tuyệt đối, tuyệt đối an toàn!”

Gã nhấn mạnh từ này.

Mạch Khê khó tin lắc đầu. Ngay sau đó, cô rút điện thoại di động ra,

gọn gàng dứt khoát nhấn số. Cô không tin hội quán này có thể to gan lớn
mật đến trình độ này!

Ey thấy hành động này lại như thể đang nhìn một đứa con nít trong nhà

trẻ, cười cười, “Tiểu thư, nếu bọn anh sợ em báo cảnh sát, đã sớm thu điện
thoại của em rồi.”

Mạch Khê kiên trì cầm điện thoại gọi cho cảnh sát, mặc kệ bọn họ đang

cười ha hả. Không bao lâu, những tiếng còi hú cảnh sát từ xa vọng tới. Cô
nhanh chóng bước tới cửa sổ, dùng hết sức mở ra một góc, liều mạng gọi
lớn, thậm chí còn cố rướn người ra ngoài.

Rất nhanh, một chiếc xe cảnh sát dừng trước cửa hội quán. Theo phía

sau xe cảnh sát còn có mấy chiếc hộ tống. Chỉ trong chốc lát, hai người từ
trong xe bước ra, bày ra một bộ dáng chính nghĩa hừng hực.

Mạch Khê nhìn thấy có một người từ hội quán bước ra đi tới hai người

cảnh sát, không biết bọn họ nói với nhau cái gì, chỉ thấy hai người cảnh sát
kia cứ liên tục gật đầu, sau đó quay về xe như bình thường. Tiếng còi hú lại
một lần nữa vang lên, cũng là... càng ngày càng xa!

“Này này này…” Sự tuyệt vọng chưa từng có như một con quỷ dữ vồ

lấy Mạch Khê, cô hét lớn lên, thậm chí còn đập đập tay vào lớp thủy tinh
dày trên cửa sổ. Nhưng thật đáng tiếc…chiếc xe cảnh sát kia không hề quan
tâm, vẫn tiếp tục đi xa…

Ey nhún nhún vai, bước tới một tay kéo Mạch Khê xoay người lại, nở

nụ cười mờ ám cùng hạ lưu hơn trước, “Thế nào? Em tin tưởng cảnh sát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.