TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1782

cố gắng rất nhiều…” Úc Noãn Tâm vừa nói xong liền nhìn về phía hai
người đàn ông.

Nghĩ đến ba năm này thật sự là vất vả. Có điều, bao vất vả cũng đáng

bởi cô luôn tin tưởng ở Thiên Kình.

Những việc liên quan đến chuyện này, Mạch Khê không biết nhiều. Lúc

này, cô chỉ kinh ngạc nhìn Lôi Dận vỗ vỗ lên hai chân Hoắc Thiên Kình,
như đang hỏi thăm tình trạng sức khỏe của hắn vậy.

Thế nhưng, trong lòng Mạch Khê lại thực cảm động. Bởi có đôi khi,

trực tiếp nói với mình cũng không bằng có người thứ ba chuyển giúp những
lời tình cảm. Đây hẳn là đứng trên góc độ truyền đạt của người thứ ba. Mọi
người vốn nghĩ rằng cứ phải giáp mặt nhau nói chuyện mới là tốt, nhưng
điều thấy được phía sau mới chân thành hơn cả.

“Mạch Khê, chuyện có liên quan đến Lôi Dận chị cũng đã được nghe

Thiên Kình nói qua. Anh ta là người đàn ông tốt, ngàn vạn lần đừng bỏ lỡ.”

Tiếng nói nhẹ nhàng dừng bên tai Mạch Khê khiến trong lòng cô nổi lên

từng gợn sóng…

Một lúc lâu sau, cô nhìn về Úc Noãn Tâm, cắn cắn môi, “Có điều, chị

Noãn Tâm…thân phận giữa hai bọn em dù sao cũng rất đáng ngại. Chẳng
lẽ…chị không thấy như vậy là hoang đường sao? Anh ấy…anh ấy là cha
nuôi của em…”

“Mạch Khê, em cho rằng đó là điều quan trọng sao?” Úc Noãn Tâm

cười cười, nụ cười thật dịu nhẹ. Dù sao cô cũng hơn Mạch Khê mấy tuổi,
nhìn nhận vấn đề đương nhiên cũng thoáng hơn một chút, “Quan trọng
chính là em phải biết rõ ràng, em có yêu người đàn ông kia hay không. Đó
mới là điều quan trọng nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.