TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 226

Cả người Mạch Khê giãy dụa, giọng hét đã khàn khàn, cũng bởi động

tác kịch liệt của hắn mà không nói nổi câu nào.

Cô chưa bao giờ trải qua chuyện người lớn, lại lộ cả thân mình trước

mắt cha nuôi thì trong lòng dâng lên cảm giác sợ hãi vô cùng, nhưng lại
không thể khống chế cảm giác hưng phấn tản ra quanh mình.

Cô khuất phục cắn môi. Bởi chính sự rối loạn trong lòng mà sinh ra

khiếp sợ, cô tuyệt vọng khóc nấc lên.

Lôi Dận nâng tầm mắt, vẻ dịu dàng, khinh diễm dưới thân thật sự làm

người ta muốn cắn nuốt. Đôi mắt hắn tối sầm lại, cúi đầu xuống, ngậm lấy
nụ hoa mẫn cảm sớm dựng đứng kia, lại cuồng bạo gặm nhấm đôi bầu ngực
non mềm, tròn đầy; nơi nơi đều là dấu răng hắn...

Thân mình Mạch Khê thực nhỏ nhắn, ga giường màu đen càng tôn thêm

thân thể trắng nõn của cô, kích thích mọi giác quan Lôi Dận. Cô vùng vẫy,
trong miệng bật ra tiếng khóc nức nở, lại thêm nỗi nhục nhã khiến hai má
cô phiếm hồng như đào.

Giờ này khắc này, Mạch Khê như lễ vật nằm trên bàn hiến tế, chỉ có thể

để mặc pháp sư an bài...

Lôi Dận nâng chân cô lên. Mạch Khê nhìn hắn, ai oán cầu xin, "Cha

nuôi... đừng... con sẽ nghe lời... con sẽ nghe lời người... xin người..."

Trong đầu cô lại hiện lên hình ảnh của ba nữ nghệ sĩ vừa rồi dưới thân

cha nuôi. Tuy vốn đơn thuần, nhưng cô cũng biết cha nuôi sắp làm gì với
mình, vì vậy mà tuyệt vọng cầu xin, sợ hãi kêu la.

"Thật sự là tiện chủng! Ngay cả cầu xin tha thứ cũng khiến đàn ông ham

muốn xâm chiếm!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.