TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 2277

chuyện ngoài ý muốn khi Diesfeld bị mù, hắn cũng không cảm thấy có chút
thất vọng nào, biểu cảm lại càng thêm bình tĩnh, thâm thúy.

Diesfeld cẩn thận nhớ lại, "Sa Ước... Sa Ước, à, nhớ rồi, viên quản gia

đó à, nhớ rõ nhớ rõ. Ông ta rất trung thành và tận tâm với Lôi tiên sinh, ông
ta hầu hạ bên cạnh cha cậu hai mươi năm. Muốn kể về người này thì một
ngày một đêm cũng không xong. Tóm lại, cha cậu cực kỳ tin tưởng ông ta,
còn ông ta thì chưa bao giờ khiến cha cậu thất vọng. Những chuyện của
công ty, chẳng những ông ta có thể làm tốt mà còn có ý kiến tham mưu rất
tốt. Dần dần, thậm chí cha cậu còn giao hết việc công ty cho ông ta. Tuy
rằng ông ta có xuất thân là quản gia nhưng năng lực làm việc thì không
thua kém gì nhân viên cao cấp của công ty này. Trong công ty có mấy
người đã từng gặp Sa Ước đều nói rằng ông ta là anh em với Lôi tiên sinh,
nguyên nhân là chẳng những nhìn hai người rất giống nhau mà ngay cả
phương thức xử lý công việc cũng giống nhau. Quan trọng nhất là, lão quản
gia này còn có trái tim rất sâu sắc, ngày nào cũng cười nói vui vẻ. Đáng
tiếc, nhiều năm như vậy, Sa Ước chắc cũng đã mất rồi."

Lôi Dận nghe thấy vậy thì nhẹ nhàng cười, "Bác Diesfeld, cám ơn bác

có thể đến đây hôm nay. Kenny, tôi đã chuẩn bị khách sạn cho hai người ở
lại, giờ cứ về nghỉ ngơi trước đi, người của tôi sẽ bảo vệ cho hai người."

Kenny có thể đoán được tình hình lúc này, chần chừ một chút rồi thấp

giọng nói: "Lôi tiên sinh, tôi muốn ở lại giúp ngài."

"Chăm sóc tốt cho cha cậu đã là giúp tôi rồi, cứ về đi." Lôi Dận ra lệnh.

Kenny đành phải gật đầu, đưa cha rời khỏi đó.

Mọi người đều tỏ vẻ khó hiểu cùng nghi hoặc. Rốt cục là có chuyện gì,

lúc thì là Lôi lão gia, lúc lại là Sa Ước. Ánh mắt họ đều dừng trên Lôi Dận,
tò mò không biết trong ‘hồ lô’ của hắn có gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.