TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 2305

"Lôi Dận, anh đi đi, tôi không về tòa thành đâu, về sau anh cũng không

cần đến tìm tôi!" Trong di động truyền đến giọng nói lạnh lùng.

"Anh sẽ không đi! Trừ phi em xuống đây gặp anh!" Lôi Dận đứng ở

dưới lầu, nhìn lên một khung cửa sổ. Trên mặt tuyết, bóng dáng hắn thật
cao lớn.

"Anh yên tâm đi, tôi sẽ không bao giờ gặp anh, vĩnh viễn không!" Mạch

Khê cúp điện thoại, ném tới một bên rồi ngồi phịch lên salon, sắc mặt ai
oán.

"Mạch Khê, em đừng như vậy, Lôi tiên sinh làm thế cũng là vì suy nghĩ

cho sự an toàn của em thôi." Apple đã đến khách sạn từ sớm, chỉ sợ Mạch
Khê suy nghĩ linh tinh.

Chuyện có liên quan đến Lôi thị đều được đưa tin, tất cả đều được đưa

ra ánh sáng, đương nhiên cô cũng biết được cảm nhận của Mạch Khê.
Nhưng để cho một người đàn ông như vậy ăn nói khép nép van xin cô bé,
cô cũng có chút xót xa.

"Đúng vậy, Mạch Khê, cậu xem Lôi tiên sinh vẫn đứng ở dưới đó. Đây

là khách sạn, nhiều người ra vào, như thế sẽ làm chuyện cười cho người
ta." Đại Lỵ cũng dần bước ra khỏi bóng ma tâm lý, lại một lần nữa vui vẻ
thân thiết bên Mạch Khê. Có điều Apple và Đại Lỵ vẫn hay đấu khẩu với
nhau.

Mạch Khê tựa đầu vào gối ôm, rầu rĩ nói: "Em cũng không bắt anh ta

phải đứng đấy, là anh ta tự nguyện, em không ép buộc."

"Mạch Khê, Lôi Dận của em đúng là không chê vào đâu được, em nhân

nhượng một lần đi. Hơn nữa em còn đang mang thai con anh ta, tha thứ
được thì tha thứ đi, anh ta lại không hề làm gì có lỗi quá đáng với em mà."
Ca hậu Phỉ Tỳ Mạn đã có mặt trong phòng, cô khẽ thở dài một tiếng,
khuyên bảo Mạch Khê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.