TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 2350

Dường như Phí Dạ có thể nhìn thấu suy nghĩ trong đầu cô nên thản

nhiên nhếch mép, “Cô khóc rồi gọi điện cho tôi, có vẻ rất thê lương.”

Huân Y vội nuốt nước miếng, cẩn thận theo dõi ánh mắt khó có thể hiểu

được của hắn, “Tôi…nói gì với anh?”

Phí Dạ nhìn cô chằm chằm, “Cô chẳng nói gì cả, cứ hát thôi.”

“Khụ khụ——” Thiếu chút nữa Huân Y bị sặc nước miếng. Hát? Mẹ ơi,

chuyện mất mặt như vậy sao lại giáng lên người cô cơ chứ?

“Tôi đã hát cái gì?” Giọng nói cô giờ này lại có vẻ run run.

Phí Dạ đan hai tay vào nhau, “Không nghe rõ, có thể là do uống say, cô

hát cứ lung tung cả lên. Nói thật, đây là ca khúc khó nghe nhất tôi từng
nghe…”

“Này, anh nói đủ chưa?” Huân Y thật sự không chịu được, đứng dậy đi

đến trước cửa, mở tung cửa ra, “Anh có biết là có bao nhiêu người hy vọng
được nghe giọng hát của tôi không? Đã vậy anh còn cười nhạo tôi. Ra khỏi
đây ngay, chỗ này không chào đón anh!”

Việc ghét hắn là giả, nhất là được ngắm trai đẹp ở đây thế này. Nhưng

những việc mất mặt của cô đều bị hắn biết hết, sao còn không biết xấu hổ
mà để hắn ở lại đây chứ?

Ngược lại, Phí Dạ không chút hoang mang, cũng không hề có ý rời đi.

Hắn cười cười, nói thẳng: “Cô thay tôi làm xong một việc, tôi lập tức rời
khỏi đây.”

Huân Y còn tưởng mình nghe nhầm, “Tôi thay anh làm?”

Phí Dạ lại còn nghiêm túc nhìn cô, “Ông Cather bảo cô tìm chỗ ở cho

tôi trong thị trấn này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.