TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 347

Đầu ngón tay Mạch Khê tựa như bấm chặt trong lòng bàn ta, cô cắn

chặt răng. Chẳng lẽ không có người hầu sao? Vì cái gì cô phải phục vụ hắn
thay quần áo?

Ý bất mãn nơi đáy mắt lại tự nhiên che lấp, cho dù đưa cho cô một khẩu

súng cũng không giết được hắn, cho nên hiện giờ phản kháng cũng không
phải sự lựa chọn thông minh.

Suy nghĩ một hồi, cô đành phải gắng sức từng bước từng bước tiến lên,

hàm răng cắn cắn môi dưới, ngồi bên cạnh Lôi Dận. Thân hình xinh đẹp
hơi nghiêng, ngốc nghếch nâng đôi tay nhỏ bé thay hắn cởi bỏ cà- vạt, kẹp
cà- vạt, rồi đến cúc tay áo.

Cánh tay rắn chắc của Lôi Dận không kiêng dè vây lấy vòng eo nhỏ

nhắn của cô, động tác tự nhiên cứ như cô là người phụ nữ của hắn. Ngón
tay thon dài thuần thục nhẹ vuốt ve da thịt của cô. Hắn không thể không
thừa nhận, thân mình mềm mại của cô thực làm cho hắn điên cuồng. Chỉ là
ôm cô như vậy, cũng có thể khiến cho đàn ông sinh ra dục vọng nguyên
thủy nhất.

"Đừng. . . . . . "

Mạch Khê mất tự nhiên liền trốn tránh. Cô trên danh nghĩa là con gái

nuôi của hắn, sao có thể phát sinh sự ám muội như thế này? Còn nữa, hắn
không phải là không thường xuyên trở về thành bảo sao? Tại sao hôm nay
chẳng những đã trở lại, còn trở về sớm như vậy? Hắn hẳn là bề bộn nhiều
việc mới đúng, việc của công ty lẫn của tổ chức xã hội đen.

Cái cằm đầy của cô bị người đàn ông kiềm trụ, bắt hướng trước mặt

hắn. Người đàn ông này quá mức trầm lặng, đôi mắt xanh lục nổi lên tia
băng lãnh, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, tiến sát đến
hỏi: "Cô định rời khỏi tòa thành?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.