TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 420

Lại nhắc tới Đàm Trử Quân, người này thật đúng là rất tỉ mỉ, cẩn thận.

Buổi chiều lúc luyện thanh còn bị anh thẳng thừng phê bình khiến cô sợ
hãi.

“OK Mạch Khê, hôm nay tập rất tốt!” Đàm Trử Bách nhìn bóng đêm

nồng đậm ngoài cửa sổ nói.

Mạch Khê rốt cục có thể thở một hơi nhẹ nhõm, trên trán đầy mồ hôi

“Cám ơn thầy Đàm.”

Đàm Trử Bách cười gian, “Về sau gọi anh là Trử Bách thôi, đừng gọi là

thầy Đàm. Gọi là thầy Đàm anh nghe rất là không tự nhiên, chỉ có anh trai
anh thích thế thôi.”

Mạch Khê gật gật đầu, ngọt ngào cười.

“Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai nhất định phải đến đúng giờ. Đại ca

của anh không thích đám người đến muộn đâu.” Đàm Trử Bách nhắc nhở
một câu, cười ha ha, lấy quần áo dặn dò vài câu rồi rời đi.

Trong phòng tập trống rỗng, không còn một tiếng động. Mạch Khê tập

luyện cả một buổi tối, giờ nghỉ ngơi mới phát hiện mình mệt mỏi đến
nhường nào.

Làm nghệ sĩ không phải chuyện dễ dàng!

Mạch Khê rốt cục cảm nhận được hàm nghĩa chân chính của những lời

này. Cô uể oải đứng dậy, tựa như cái xác không hồn. Cô mệt mỏi thay quần
áo. Hành lang công ty thực im lặng. Nhóm nghệ sĩ khác đều có công việc
của họ, hoặc không thì cũng là đi xã giao. Chỉ có người mới như cô mới ở
lại công ty không ngừng luyện tập.

Đi qua hành lang, đang định ấn nút thang máy thì cô bất giác nhìn thấy

một bóng hình mảnh khảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.