TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 498

đứa trẻ này không dạy dỗ một chút thì không nhớ kĩ được!”

Hắn giống như là đang tiếc hận, lại như là muốn trêu tức, thản nhiên nói

ra rõ ràng mang theo hàm ý tàn nhẫn.

Mạch Khê hung hăng nhìn hắn, thật lâu sau hai con ngươi dường như

xẹt qua một tia bén nhọn, lạnh lùng nói: “Ông…không phải người!”

Vài từ ngắn ngủi như châu như ngọc được nói ra. Tuy rằng đây là câu

nói xuất phát từ sự tức giận của Mạch Khê nhưng lại khiên Lôi Dận giật
mình, tựa như sét đánh ngang tai.

Ngay sau đó, đôi mắt vốn luôn bình tĩnh của hắn dần dần có sự thay đổi.

Bàn tay hắn đang nắm lấy cằm Mạch Khê đột nhiên tăng thêm chút lực,
“Vừa nói cái gì?”

Ngữ khí của hắn đáng sợ ghê người, làm cho Mạch Khê có cảm giác sợ

hãi chưa từng có. Cô rõ ràng nhìn thấy sự biến chuyển trong đôi mắt của
hắn thì thầm giật mình. Xem ra tất cả đều là sự thật, nếu không hắn sao có
thể có phản ứng mạnh như vậy. Nỗi sợ hãi từ đáy lòng cô dần biến mất, bên
môi là nụ cười lạnh nhạt.

“Ông sống cùng bầy sói, những gì học được cũng chỉ có vậy thôi!”

Lôi Dận đột nhiên nắm chặt tay, ánh mắt cũng tỏa ra vẻ bén nhọn cực

độ, lực tay thô bạo của hắn dường như sắp bóp nát cằm cô.

Mạch Khê gắng hết sức thừa nhận sự dày vò này, ngay khi cô nghĩ hắn

sẽ nhâng tay cho cô một cái tát thì lại phát hiện đôi mắt hắn không chút gợn
sóng, rất nhanh khôi phục vẻ bình tĩnh mọi khi, trong lòng cô không khỏi
kinh hãi, khiếp đảm.

Lôi Dận chậm rãi buông cằm cô ra, bàn tay nắm quyền sinh quyền sát

kia phủ lên mái tóc cô, vuốt xuống như là có chút quyến luyến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.