TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 522

chiếu sáng nhưng vẫn có vẻ quá mức nhợt nhạt. Cô nhắm mắt ngủ, hàng
lông mi cong dài cụp xuống làm cô càng thêm phần yên lặng, đáng yêu.
Mạch Khê dường như vô cùng mệt mỏi, tựa con búp bê vải không mang vẻ
tức giận, theo bản năng mà nhẹ nhàng tựa vào lòng người đàn ông.

Hai gò má anh tuấn của Lôi Dận vốn dĩ vẫn mang vẻ lạnh băng nhưng

trong chớp mắt lại xuất hiện vẻ nhu hòa như nước. Hắn cúi đầu nhìn khuôn
mặt cô, bàn tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc nâu dài. Ánh mắt cũng chạy dọc
theo khuôn mặt thanh tú của cô, rồi chậm rãi nhìn đến những ngón tay
mảnh khảnh của cô thì con ngươi co rụt lại, vẻ căng thẳng.

Đôi bàn tay nhỏ bé của cô có vài vết tích cọ xát, thậm chí còn có mấy

vết máu đã khô. Đây chắc chắn là hậu quả của việc dùng sức đập cửa lồng.

Lôi Dận vẫn ôm cô trong lòng, nỗi đau đớn chưa bao giờ có nay đã từ

từ, từ từ lan ra toàn thân.

“Lôi tiên sinh, chẳng lẽ ngài thật sự muốn nhìn Mạch khê tiểu thư dẫm

vào vết xe đổ của Bạc Tuyết tiểu thư sao?”

Lời nói của Phí Dạ ban nãy đột nhiên lại vang lên trong óc hắn, va chạm

mạnh mẽ vào sâu trong tim hắn. Ngay sau đó, mi tâm Lôi Dận nhíu chặt
lại, cầm bàn tay cô lên mà nhẹ nhàng vuốt ve.

Bàn tay cô thực mềm mại, mịn màng. Trong lòng hắn lại nổi lên một

chút bất an…như thế này, thật giống người con gái kia. Lôi Dận lại một lần
nữa nhìn về người con gái trong lòng thì đôi mắt hắn thực căng thẳng.
Ngay cả sự yếu ớt như vậy cũng giống nhau đến thế!

Cảm nhận được sự ấm áp trong lòng người đàn ông, Mạch Khê ‘ưm’

một tiếng, rốt cuộc cũng mở mắt. Đôi mắt sáng trong như ngọc của cô hơi
chuyển động một chút, cuối cùng dừng lại ở khuôn mặt anh tuấn của người
đàn ông trước mắt, yên lặng mà nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.