TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 712

Lôi lão gia cầm lấy chén trà, nhấp một ngụm, sau đó buông xuống, nhìn

cô, "Theo như lễ giáo, con hẳn phải gọi ta một tiếng ông nội."

Giọng nói khiêm tốn, nghe không ra một chút ép buộc nào, lại lộ ra uy

quyền, giống hệt như Lôi Dận.

Mạch Khê hơi chớp mắt, nhẹ nhàng đáp lời, "Dựa theo tuổi của con trai

người, còn không thể sinh ra con gái lớn như cháu."

Nói xong câu đó, cô vốn cho rằng ông lão sẽ tức giận, nhưng không ngờ

được Lôi lão gia đầu tiên là hơi hơi sửng sốt, ngay sau đó cười phá lên, "Cô
nhỏ này thật đúng là miệng lưỡi lanh lợi vô cùng. Nói như vậy hẳn là thỉnh
thoảng Dận nhi phải tức chết mất!"

Mạch Khê thật sự đoán không được suy nghĩ trong lòng Lôi lão gia. Cô

đâu có nói sai gì sao?

"Nếu không phải có gì quá đáng thì cháu cũng không chọc giận ông ta."

"Ông ta?"

Ông lão hưng trí dạt dào nhìn cô, mẫn cảm bắt giữ lúc giọng nói của cô

thay đổi, "Ông ta trong lời nói của con là cha nuôi con. Nhắc tới nó hình
như con không vui ?"

"Lôi lão tiên sinh, nếu trong lúc cháu nói chuyện, thái độ hoặc là ngữ

khí bất kính làm người không vui thì cháu rất xin lỗi, nhưng mà, cháu thực
sự đang không có tâm trạng gì." Mạch Khê không muốn giấu giếm mà ăn
ngay nói thật.

Ông ấy hắn là không vui mới đúng, dù sao nhiều năm như vậy chính là

Lôi gia nuôi lớn cô, ăn uống, đồ dùng... tất cả đều là của Lôi gia. Kể cả cô
không muốn thừa nhận nhưng Lôi Dận là cha nuôi của cô, đây là sự thực
không thể thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.