TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 725

Ba người rời khỏi tòa biệt thự, bóng đêm ngày càng đen đặc…

—————————

Trong tòa thành, sương lạnh dần dần tản đi.

Gương mặt Lôi Dận lạnh ngắt, vừa túm vừa lôi Mạch Khê về đến tòa

thành, gây nên một màn kinh động. Những người làm, quản gia Hàn Á
trong tòa thành vội vàng tiến lên, vừa muốn nói điều gì lại bị Lôi Dận cắt
ngang, “Không có sự cho phép của tôi, ai cũng không được phép lên lầu!”

“Vâng, Lôi tiên sinh…” Hàn Á lo lắng nhìn thoáng qua khuôn mặt tái

nhợt của Mạch Khê.

Cô không nói một lời nào, chỉ trừng trừng nhìn Lôi Dận, không hề chớp

mắt.

“Rầm..."

Lôi Dận dường như chỉ dùng chân đá phăng cửa phòng, quẳng Mạch

Khê vào bên trong, xoay người đóng cửa lại, rồi hai mắt nhìn cô chăm
chăm, như một con sói bị chọc giận.

Mạch Khê hồ như không vì sợ hãi mà e ngại, đôi mắt đẹp như cũ nhìn

thẳng hắn, một nỗi bi phẫn đau thương khuất lấp chống đỡ lấy tinh thần của
cô.

Lôi Dận đột nhiên bước tới, hai bàn tay lớn như hai gọng kiềm siết chặt

vai cô, hương thơm quen thuộc một lần nữa bao phủ lấy, mang theo một áp
lực nguy hiểm khiến người ta phải kinh sợ.

“Tôi nói rồi, ngoan ngoãn chờ Phí Dạ đến đón em, vì sao lại đi cùng

người lạ? Vì sao muốn đến nhà cũ của Lôi gia? Em là người của tôi, chỉ có
thể nghe lời tôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.