Đám người phía sau không ngừng chạy loạn. Thân mình Mạch Khê
trong đó không ngừng chao đảo, sang trái, sang phải, rồi lại đứng bất động!
Ánh mắt cô dần lóe lên vẻ dũng cảm, cô đưa ra một quyết định to gan!
Đây chính là thời cơ tốt nhất cho cô chạy trốn, là thời cơ để cô đi tìm ra
bí ẩn cái chết của mẹ!
Hai chân Mạch Khê từ từ lui về sau. Cô biết phía hồ sen của bệnh viện
có một cửa sau, chỗ đó khá khuất và là do một lần cô vô tình phát hiện ra.
Lúc này, cô không thể công khai đi cửa trước, vừa có thể bị người do Phí
Dạ phái đi tìm thấy, thứ hai, cục diện phía đó quá hỗn loạn, nói không
chừng cô cũng sẽ rước họa vào thân.
Ít nhất lúc này cô không muốn chết!
Cái chết của mẹ cô còn chưa tra được nguyên nhân, muốn thông qua
Lôi Dận hay Phí Dạ để biết được là điều không thể. Hơn nữa lần trước khi
cô nhìn thấy quan tài của mẹ, Lôi Dận đã chuyển nó đi. Cho đến bây giờ cô
còn chưa biết mẹ mình được chôn ở đâu.
Hơn nữa...
Bàn tay Mạch Khê khẽ đặt lên bụng, nơi này đang nuôi lớn một sinh
mệnh. Tuy rằng cô rất thích trẻ con, cũng từng ước ao được có một đứa con
với người đàn ông mình yêu, nhưng đứa nhỏ này đang chảy dòng máu của
người đàn ông kia. Cô thật sự không biết nên đối mặt với loại quan hệ xấu
hổ này thế nào…
Cô mang thai đứa con của cha nuôi, cho dù bị giam lỏng trong bệnh
viện nhưng lòng cô vẫn còn phiếm đau…
Ngón tay mảnh khảnh chạm đến chiếc chìa khóa lạnh tanh, góc cạnh
của nó khiến lòng bàn tay cô hơi đau. Cô dứt khoát xoay người, rốt cục