Nhìn Lôi Dận từng bước từng bước tiến tới, tên kia sợ tới mức tái mặt,
không còn chút huyết sắc. Hắn muốn đứng dậy nhưng chân lại nhũn ra.
"Ngươi đã nhận được mệnh lệnh của tổ chức kia thì nên hiểu được Lôi
Dận ta là loại người nào!”
Bên môi Lôi Dận nở nụ cười lạnh lẽo. Trông hắn như mới vừa giẫm
chết một con kiến thôi vậy, một chút phản ứng cũng không có. Đên gần
mới có thể cảm nhận được luồng tử khí cùng áp lực tỏa ra từ thân hình cao
lớn của hắn...
"Thời điểm ta sống sót trong bầy sói, liền khẳng định thế giới đó mới là
mạnh nhất!”
Thân mình tên kia mềm nhũn, đúng lúc than nhẹ một tiếng thì bị bàn tay
to lớn của Lôi Dận túm lấy...
"Nói!" Chỉ có một từ nhưng không khó để thấy được sự quyền uy tuyệt
đối trong đó.
Tên đó rốt cục cũng quỳ rạp xuống đất, toàn thân đều lạnh run, "Lôi...
Lôi tiên sinh... tôi nói... tôi nói! Kỳ thực lần này có một tổ chức thuê tổ sát
thủ của bọn tôi. Sở dĩ lần này gần như tất cả sát thủ được huy động để giết
Khâu Cát viện trưởng là do trong bệnh viện có quá nhiều vệ sĩ.”
"Bối cảnh của đối phương?" Lôi Dận sửa sang lại mày, hiển nhiên hắn
đối loại này trả lời đều không phải vừa lòng.
"X-Ảnh!" Tên đó lập tức trả lời.
Sắc mặt Lôi Dận đột nhiên biến đổi...
"Hang ổ của chúng ở đâu? Kẻ đứng đầu trước mắt là ai?”