TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 100

biết ơn vì ông đã quan tâm đến tôi. Sau hai mươi bốn giờ, tôi sẽ đến trả lời
ông. Giờ thì tôi không thể nói được gì, bởi vì trước khi chết, cha tôi đã yêu
cầu tôi một việc là chỉ được phép trả lời sau hai mươi bốn giờ’”.

Và khi về già, Gurdjieff đã nói với các học trò của mình rằng: “Nguyên tắc
đơn giản này đã giúp ích rất nhiều cho ta, bởi vì ai còn giận được sau hai
mươi bốn giờ? Và sau hai mươi bốn giờ suy nghĩ, hoặc bạn sẽ nhận ra rằng
người kia đúng, nếu người kia đúng thì cũng không cần làm phiền, tốt nhất
là thay đổi chính mình, hoặc người kia sai, vậy thì cũng chẳng cần phải
phiền lòng. Đó là vấn đề của anh ta, không phải của bạn”.

Một người hoàn toàn tỉnh thức sẽ không bị ảnh hưởng bởi những gì người
kia làm, bởi vì nó là một kiểu hưởng ứng. Đó là hình ảnh phản chiếu thuần
túy trong gương, không phán xét. Nó không đến từ quá khứ, mà đến từ khả
năng nhận biết hiện tại. Bất cứ điều gì đến từ những trải nghiệm trong quá
khứ sẽ tạo ra xiềng xích cho bạn.

***

Gurdjieff chỉ có một điều cần chỉ bảo các học trò, đó là đừng để bị đồng
nhất. Toàn bộ trường phái của ông, toàn bộ các kỹ thuật, phương pháp, tình
huống của ông đều dựa trên một nền tảng đơn giản, và nền tảng đó là đừng
để bị đồng nhất.

Bạn khóc; khi khóc, bạn trở thành một với hành động khóc. Không có ai
nhìn, không có ai xem; hãy cảnh giác và nhận biết về nó – bạn bị lạc lối khi
khóc. Bạn đã trở thành nước mắt, với đôi mắt sưng đỏ, và một trái tim tan
nát. Khi những bậc thầy như Gurdjieff nói: “Đừng để bị đồng nhất”, điều đó
có nghĩa là “Hãy khóc đi, không có gì sai cả, nhưng hãy đứng bên lề và
quan sát – đừng để bị đồng nhất”. Và đó là một trải nghiệm tuyệt vời nếu
bạn có thể đứng bên lề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.