TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 122

Khi một vài người khách bất ngờ nhìn thấy Heraclitus đang sưởi ấm bên
bếp lửa, ông nói với họ: “Đây cũng là Thượng đế”.

Ông ấy không bao giờ đi đến đền thờ, bởi vì nếu bạn là người có tâm thức,
nếu mắt bạn mở to, nếu bạn có thể nghe và cảm nhận, vậy thì cần gì phải đi
đến đền thờ? Đây cũng là Thượng đế.

Thượng đế không phải là con người. Thượng đế là tất cả. Thượng đế là hiện
hữu.

Hãy tưởng tượng hình ảnh này: Heraclitus đang ngồi sưởi ấm bên bếp lửa.
Tiếng lách tách của củi đang cháy, những ngọn lửa bùng lên hướng tới thiên
đường, hơi ấm… Đó hẳn phải là một đêm đông giá rét, những vị khách bất
ngờ ghé thăm và hỏi: “Ông đang làm gì vậy?”. Và Heraclitus đáp: “Đây
cũng là Thượng đế”. Ông ấy muốn nói rằng đây chính là lời cầu nguyện,
việc tự sưởi ấm là một lời cầu nguyện nếu ngọn lửa trở thành một hiện
tượng thiêng liêng.

Câu chuyện này khiến tôi nhớ đến Thiền sư Ikkyu. Một lần nọ, Thiền sư
Ikkyu ghé vào một thiền viện để nghỉ qua đêm. Đêm hôm đó rất lạnh nên
ông ấy phải nhóm lửa. Tìm khắp nơi không thấy củi, ông bèn lấy một pho
tượng Phật xuống đốt. Bị đánh thức bởi tiếng ồn, lửa, vị sư trù trì choàng
tỉnh nhưng không tin vào mắt mình, bởi vì đây không phải là nhà sư bình
thường mà là một thiền sư nổi tiếng. Nhảy khỏi giường, vị sư trụ trì hỏi:

– Ngài đang làm gì thế? Ngài đã đốt một pho tượng Phật đấy!

Ikkyu lấy một que củi tìm xá lợi trong đống tro – bức tượng đã cháy gần
hết, không còn lại gì.

Vị sư trụ trì hỏi:

– Ngài đang tìm gì vậy? Bức tượng không còn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.