TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 124

Nếu bạn có thể cảm nhận được mỗi khoảnh khắc đều thiêng liêng và mọi
thứ đều thiêng liêng, tất cả những gì hiện hữu đều thiêng liêng. Nếu bạn
không cảm nhận được, hãy đến các thiền viện, các đền chùa, nhưng bạn sẽ
không tìm thấy gì ở đó cả – bởi vì chính bạn mới cần thay đổi, không phải
bối cảnh hay tình huống đó. Tình huống đó vẫn không thay đổi: bên trong
thiền viện, bên ngoài thiền viện, khắp nơi đều có Thượng đế. Chỉ có bạn
không thể nhìn thấy nên bạn thay đổi địa điểm. Bạn rời khỏi nhà để đến đền
thờ tìm kiếm Thượng đế.

Bạn cần một sự biến đổi từ bên trong.

Sự thay đổi trong tình huống này không giúp ích được gì. Bạn cần thay đổi
tâm lý. Bạn cần nhìn nhận mọi việc theo cách hoàn toàn mới; khi đó, bỗng
nhiên cả thế giới sẽ trở thành thiền viện, sẽ không còn gì khác.

Đối với Heraclitus, lửa trở thành biểu tượng, và lửa là một biểu tượng đẹp.
Heraclitus nói rằng lửa là nền tảng của mọi sự hiện hữu, rằng mọi thứ
không là gì khác ngoài các dạng điện cực.

Heraclitus nói rằng đó là lửa. Có gì khác biệt ở đây? Lửa là một từ đẹp hơn
điện. Lửa mang lại cảm giác sống động hơn so với điện, lửa hoang dại hơn
điện. Khi bạn nói điện là nền tảng, như thể cả vũ trụ đều giống như máy
móc bởi vì điện gắn liền với hệ thống máy móc, và khi đó Thượng đế trông
giống như một kỹ sư, nhưng điện chính là lửa.

Người Hindu gọi yếu tố cơ bản này là

prana – năng lượng sự sống, nhưng

sự sống chính là lửa. Khi bạn sống động, đầy sức sống, bạn sôi nổi, bùng
cháy. Henri Bergson đã gọi nền tảng của tất cả là

élan vital – lực sống,

giống hệt như

prana.

Những người đã và đang tìm kiếm, trong chừng mực nào đó đã đến gần lửa.
Tận sâu bên trong sự hiện hữu này là lửa. Lửa là sự sống. Và Zarathustra
đúng khi nói ông ấy đã biến lửa thành Thượng đế với quyền năng tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.