TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 128

giản tận hưởng cuộc sống. Phải có điều gì đó cần đạt được trong tương lai,
một mục tiêu nào đó cần đạt đến, khi đó tâm trí mới cảm thấy hài lòng. Nếu
không có gì phải đạt được, nó sẽ rơi xuống. Nhưng đó lại là nội dung của
toàn bộ nỗ lực – hãy để nó rơi!

Không có mục đích, không có mục tiêu. Khoảnh khắc này, toàn bộ sự hiện
hữu này đang ăn mừng – tất cả ngoại trừ bạn. Vậy sao không tham gia? Sao
không giống như một bông hoa, bung nở không mục đích? Sao không giống
như một dòng sông, chảy không ngừng? Sao không giống như đại dương,
ồn ào những con sóng? Đây là điều mà Heraclitus nói: “

Thời gian là một

đứa trẻ đang di chuyển các quân bài, quyền lực tối thượng nằm
trong tay đứa trẻ
”.

Và mỗi đứa trẻ đều là vua. Hãy quan sát một đứa trẻ, mỗi đứa trẻ đều là một
vị vua. Hãy nhìn vào sự chuyển động: ngay cả khi đứa trẻ đó trần truồng,
không vị hoàng đế nào có thể cạnh tranh được với nó. Vì sao đứa trẻ lại
xinh đẹp đến vậy? Mọi đứa trẻ, không có ngoại lệ, đều xinh đẹp. Vẻ đẹp đó
là gì? Đứa trẻ vẫn chưa bị ô nhiễm bởi loại tâm trí cứ đi tìm kiếm mục đích,
mục tiêu, ý nghĩa. Nó chỉ chơi đùa, nó không màng đến ngày mai.

Đứa trẻ về nhà. Mẹ nó giận dữ nói:

– Mẹ nghe lũ trẻ hàng xóm nói con ném bùn vào miệng một bạn gái và bị
phạt đứng ngoài lớp suốt cả ngày!

Đứa trẻ đáp:

– Vâng ạ.

Người mẹ kinh hãi hỏi:

– Tại sao? Tại sao con ném bùn?

Đứa trẻ nhún vai đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.