TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 254

– Nhưng sao bà có thể làm một việc như thế?

Bà ấy đáp:

– Ta phải làm, không có cách nào khác. Chẳng hạn như, hãy nhìn chỗ này,
kinh Koran nói: “Khi bạn nhìn thấy quỷ dữ, hãy ghét hắn ta”. Bởi vì đã giác
ngộ, tôi không thể tìm thấy sự căm ghét nào trong tôi. Thậm chí quỷ dữ đó
có đứng trước mặt tôi, tôi cũng chỉ có thể trao cho anh ta tình yêu thương,
bởi tôi không còn lại gì khác. Cho dù Thượng đế hay quỷ dữ đứng trước
mặt tôi, cả hai đều nhận được cùng một thứ tình yêu. Tất cả những gì tôi có
là tình yêu, lòng căm ghét đã biến mất. Khoảnh khắc căm ghét biến mất, tôi
phải sửa lại kinh Koran của mình. Nếu không thay đổi điều đó, có nghĩa là
ông chưa đến được không gian nơi chỉ có tình yêu”.

***

Rabiya đang đi trên đường – bà ấy không được nhiều người biết đến, đó là
thế giới của đàn ông. Ai quan tâm đến một phụ nữ cho dù bà ấy đã giác
ngộ? Bà ấy nhìn thấy Hasan đang đứng trước một thánh đường, hai tay giơ
thẳng lên trời, cầu xin Thượng đế: “Xin hãy ban cho con thứ này, ban cho
con thứ khác”.

Rabiya là một phụ nữ hiếm có trong lịch sử. Bà ấy đến đứng phía sau Hasan
và đập vào đầu ông ta. Tất nhiên, ông ấy không thể tin được rằng mình
đang cầu xin Thượng đế những điều tốt đẹp và bị đánh như thế!

Ông ấy nhìn lại và thấy Rabiya. Hasan nói:

– Điều này là không đúng đâu, làm phiền người khác khi họ đang cầu
nguyện.

Rabiya nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.