TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 47

– Không, ta muốn uống nước từ con suối kia. Con không cần lãng phí thời
gian, đúng ra con nên mang nước từ đó về.

– Nhưng nước ở đó bẩn và vẩn đục, lá thối nổi lềnh bềnh. Làm sao con có
thể mang nước đó về cho thầy được?

Đức Phật đáp:

– Con hãy đi và mang về đây cho ta.

Khi thầy đã quyết, Ananda liền quay trở lại nhưng thật bất ngờ, vào lúc này,
những chiếc lá đã trôi xa. Dòng nước không ngừng chảy mang theo tất cả,
bùn đã lắng xuống, nước chỉ hơi đục một chút thôi. Lúc này, Ananda đã
hiểu được thông điệp của thầy. Anh ta ngồi xuống cạnh dòng suối. Đó chính
là điều Đức Phật muốn nói – “Hãy quay trở lại”, và nhìn thấy mọi thứ đã
thay đổi… Nếu Ananda chỉ cần chờ đợi, mặt nước sẽ sớm trong vắt trở lại.

Anh ta đã đợi, và chẳng bao lâu, nước đã trong. Anh ta mang nước trở về.
Đức Phật hỏi:

– Ananda, con đã hiểu ra chưa?

Ananda bật khóc. Anh ta đáp:

– Vâng, con đã hiểu. Thật ra con chưa kể với thầy chuyện này. Ngay khi
vừa quay trở lại con suối, con nhìn thấy hai chiếc xe bò băng qua trước mặt
con, khiến cho toàn bộ con suối bị vẩn đục, con đã nhảy xuống suối để cố
giữ cho nước sạch. Nhưng con càng cố thì nước càng đục. Con càng bước
chân vào thì bùn càng nổi lên, lá càng xuất hiện. Nghĩ rằng mình không thể
làm gì được, con đã quay trở lại. Con chưa kể với thầy chuyện này. Con xin
lỗi. Con thật ngu ngốc. Đó không phải là cách giúp dòng nước trở lại trạng
thái vốn có của nó. Đúng ra con chỉ cần ngồi đợi, chỉ đơn giản ngồi đợi
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.