TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 6

N

LỜI NÓI ĐẦU

gay từ đầu, tâm trí của bạn đã bị lạc lối, đã bị phân luồng hướng tới
những mục đích thực dụng. Bạn được dạy toán học, bạn được dạy
lịch sử, địa lý. Giờ đây, lịch sử chỉ là một mớ kiến thức hạn hẹp, vô

nghĩa. Sao phải tìm hiểu về Genghis Khan, Tamburlaine, Nadir Shah,
Alexander, Napoleon? Để làm gì? Những người này đã giúp gì cho tâm
thức nhân loại?

Trong sách lịch sử, bạn sẽ không tìm thấy Lão Tử, Trang Tử, Liệt Tử, Ko
Hsuan, dù chỉ ở phần chú thích. Những người này mới chính là nền móng
cho tâm thức nhân loại, họ mới chính là niềm hy vọng thật sự. Nhưng tên
tuổi của họ thậm chí còn không được nhắc đến. Các nhà sử học luôn khiến
bạn nghi ngờ về sự tồn tại của Jesus, liệu Krishna là nhân vật lịch sử hay
chỉ là truyền thuyết, liệu Mahavira có thật hay chỉ được hư cấu, liệu Đức
Phật có đi lại trên mặt đất hay chỉ là sự mô phỏng từ giấc mơ của bạn, niềm
khát khao của bạn?

Sigmund Freud nói rằng họ là người giúp con người hoàn thiện giấc mơ.
Chúng ta muốn có những người giống như họ, nhưng một vài người trong
số họ không thực sự tồn tại và cho dù có tồn tại, họ cũng sẽ không giống
như những gì chúng ta đã mô tả. Đó là nguyên nhân gây ra mâu thuẫn giữa
Freud và học trò của ông là Carl Gustav Jung; sự bất đồng quan điểm đó có
ý nghĩa vô cùng quan trọng. Freud là người rất thực tế, còn Jung lại quá
nghệ sĩ. Jung có niềm tin mãnh liệt vào thần học và không trông mong gì ở
lịch sử. Và tôi hoàn toàn đồng ý với Jung về điều này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.