TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 65

đến một cách đầy bất ngờ.

Nhưng tôi không nói rằng điều đó có thể xảy ra với bất kỳ ai; nó đã xảy ra
với Chiyono. Tất cả những điều bà ấy đã làm không khiến điều đó xảy ra,
nhưng giúp bà ấy nhận ra rằng cho dù làm bất cứ điều gì, bạn cũng thất bại,
rằng con người không thể thành công.

Hẳn bà ấy đã đạt đến trạng thái hoàn toàn vô vọng. Sự vô vọng đó chỉ có
thể được cảm nhận khi bạn đã làm tất cả bằng hết khả năng. Và khi sự vô
vọng đó xuất hiện, niềm hy vọng cũng xuất hiện, bởi vì chính trong nỗi vô
vọng đó, cái tôi cũng tiêu tan. Bạn không còn cần đến nó nữa.

Cái tôi chỉ biến mất từ đỉnh, khi nó đạt đến trạng thái cao nhất. Bạn không
thể từ bỏ cái tôi nhạt nhẽo của mình. Không, điều đó là không thể, bởi vì
vẫn còn hy vọng. Nó luôn nói: “Biết đâu đấy, chỉ cần cố gắng thêm một
chút nữa thôi, tập luyện thêm một chút nữa, hy sinh thêm một chút nữa…
biết đâu đấy? Ta vẫn chưa nhìn hết mọi hướng, vẫn còn cơ hội”, và cái tôi
cứ chần chừ. Nhưng khi bạn đã thăm dò, tìm kiếm tất cả các hướng và bạn
vẫn thất bại; khi không có gì xảy ra ngoài thất bại, liệu bạn sẽ còn tiếp tục
tìm kiếm trong bao lâu? Một ngày nào đó, mọi nỗ lực tìm kiếm phải dừng
lại.

Cho nên, hãy ghi nhớ nghịch lý này: sự giác ngộ chỉ đến với những ai
ngừng tìm kiếm. Nhưng ai có thể ngừng tìm kiếm? Chỉ những người đã tìm
kiếm đủ sâu. Quả là nghịch lý. Đây là một trong những bí mật to lớn cần
được hiểu; hãy để nó ngấm sâu vào tim bạn.

Bạn có thể sẽ chọn cho mình một cách. Có người nói: “Hãy tìm kiếm, rồi
bạn sẽ thấy”. Đó chỉ là một nửa sự thật: không ai tìm thấy nhờ vào việc tìm
kiếm. Cũng có người nói: “Nếu tìm kiếm mà vẫn không tìm thấy Thượng
đế, vậy cớ sao phải tìm? Hãy chờ đợi. Nó sẽ đến từ sự ân sủng của Người”.
Sự giác ngộ cũng không bao giờ xảy ra theo cách đó. Bạn đã chờ đợi hàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.