TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 63

nghi thức bái lạy”. Càng thực hành, bạn càng cảm thấy mình xứng đáng và
có thể giác ngộ.

Giác ngộ không phải là thứ có thể đạt được. Bạn phải hoàn toàn biến mất để
được giác ngộ. Tâm trí phải dừng lại cho Thượng đế hiện hữu. Hãy gọi đó
là Thượng đế hoặc giác ngộ, cả hai là một.

“Ni sư Chiyono đã tu tập nhiều năm nhưng vẫn chưa giác ngộ.”

Giác ngộ không phải là thứ bạn có thể đạt được bằng cách tìm kiếm; nó chỉ
đến với bạn khi mọi nỗ lực tìm kiếm đều trở nên vô nghĩa. Hãy nhớ, tôi
không bảo bạn đừng tìm kiếm, bởi vì nếu không tìm kiếm, bạn sẽ không thể
nào biết được rằng việc tìm kiếm đó là vô nghĩa. Và tôi không nói rằng
đừng thiền; nếu không thiền, bạn sẽ không thể nào hiểu được có một loại
thiền bạn không thể thực hiện, mà nó sẽ tự tìm đến với bạn.

Các bài thiền chỉ thanh lọc đôi mắt của bạn, khiến bạn trở nên thấu suốt
hơn. Trái tim bạn sẽ yêu thương hơn, nhạy cảm hơn. Bản thể của bạn bắt
đầu nhìn thấy những thứ mà bạn chưa nhìn thấy trước đây. Bạn sẽ bắt đầu
khám phá những không gian mới bên trong bản thể của mình. Điều gì đó
mới mẻ sẽ xảy ra mỗi ngày, mỗi khoảnh khắc. Các bài thiền giống như một
lần tắm gội. Chúng sẽ giúp bạn tươi mới, nhưng sự tươi mới đó không phải
là giác ngộ. Nó chỉ là cách giúp bạn sẵn sàng. Bạn không bao giờ tiếp cận
giác ngộ, mà ngược lại giác ngộ sẽ tìm đến bạn.

Hãy dọn đường cho Thượng đế để Thượng đế có thể đến với bạn. Bạn
không thể tìm thấy Thượng đế; bạn chỉ có thể chờ đợi, bằng một niềm tin
sâu sắc, để Người có thể tìm thấy bạn.

Đó là cách Chiyono đã bỏ lỡ. Ni sư đã tìm kiếm, đã quá chú tâm vào cuộc
vấn tín này. Nhưng chính cuộc vấn tín đó cũng sẽ nuôi dưỡng cái tôi, rằng
“Ta là người tìm kiếm”, rằng “Ta không phải là người tầm thường”, rằng
“Ta là kẻ tâm linh”, rằng “Ta là người có đạo”, rằng “Ta trong sạch”. Và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.