Càng làm cho Tô Giản cảm thấy ngoài ý muốn là, thái độ của ba An
đối với anh rất dịu dàng, không chỉ cho anh một món quà quý giá, hơn nữa
còn ân cần hỏi thăm tình trạng thân thể của anh, thái độ dịu dàng lại hiền
lành, hoàn toàn là một người ba chồng đáng mến. Thậm chí trong bữa tối
hôm đó, ba An còn nghiêm mặt dặn dò An Dĩ Trạch, muốn anh chăm sóc
Tô Giản thật tốt, không cho phép bắt nạt Tô Giản.
Tô Giản được yêu mến mà kinh ngạc, buổi tối trước khi đi ngủ còn tự
đắc nói với An Dĩ Trạch: “Xem ra ba anh thật sự thích tôi!”
An Dĩ Trạch nói: “Em là loại hình ba anh thích.”
Tô Giản kinh hãi: “Tôi là ba anh… loại hình ba anh thích?”
Mặt An Dĩ Trạch tối lại: “Thích loại hình như con gái, ba anh thích
con gái.”
Tô Giản có chút kinh ngạc, suy nghĩ một chút nói: “Không trách được
nhà anh ba nam một nữ, có phải vì ba anh vẫn luôn muốn con gái, kết quả
sinh ra nhiều con trai, cho nên vẫn phải sinh tiếp.”
Khóe miệng An Dĩ Trạch khẽ giật giật, chấp nhận.
Tô Giản hứng thú: “Ba anh thích tôi như vậy? Xem ra tôi khiến người
ta rất thích!”
An Dĩ Trạch yên lặng nhìn anh một cái: “Bề ngoài em rất phù hợp với
kỳ vọng về con gái của ông ấy.”
Anh hùng thật giống nhau! Tô Giản thầm nghĩ, tôi cũng cảm thấy bề
ngoài của em gái Tô rất phù hợp với kỳ vọng về con gái của tôi, dĩ nhiên
cũng phù hợp với kỳ vọng về con gái của mẹ tôi!