TRỞ THÀNH VỢ CỦA TÌNH ĐỊCH - Trang 306

Tô Giản thút thít hai cái, từ từ yên tĩnh lại. An Dĩ Trạch tràn đầy mệt

mỏi ôm cô, thấp giọng kêu: “Giản Giản?”

Tô Giản trong lòng anh tự động tìm một tư thế dễ chịu, ngẩng mặt lên

nhìn anh, giọng nói mềm nhũn: “Dĩ Trạch, tôi muốn uống nước...”

Lúc trước anh đi đứng bất tiện, nửa đêm tỉnh lại muốn uống nước, liền

đánh thức An Dĩ Trạch đi lấy giúp mình, lúc này anh hát một hồi lâu còn
khóc, cảm thấy miệng khát, liền theo bản năng gọi An Dĩ Trạch.

Hình như là tỉnh một chút... An Dĩ Trạch hạ mắt nhìn anh, chần chờ

nói: “Anh là ai?”

Anh còn chưa hỏi xong, Tô Giản lại gân giọng hát: “Đừng hỏi tôi là ai,

xin hãy yêu tôi...”

“Không cho phép hát nữa!” Tự tạo nghiệt, nếu An Dĩ Trạch biết vậy

thì đã chẳng làm.

Tô Giản cúi đầu không hát nữa, ngơ ngác nhìn anh một hồi, lại vùi

mặt vào lồng ngực anh, mềm mại nói, “Vậy anh hát cho tôi nghe...”

“Không.” An Dĩ Trạch lạnh lùng từ chối.

Bị từ chối, Tô Giản lập tức đau khổ lại mở miệng hát: “Em nghĩ anh

không thật sự yêu em, khi lòng quan tâm dần phai nhạt...”

“Được, anh hát!” An Dĩ Trạch nghiến răng nghiến lợi.

Tô Giản lập tức yên lặng, chỉ dùng sức hít mũi một cái.

An Dĩ Trạch do dự lại do dự, nhưng vẫn lo lắng cô nhóc trong lòng lại

tiếp tục ồn ào, vì vậy nhẹ nhàng lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.