Cô gái trẻ tuổi lễ phép hỏi: "Xin hỏi cô có hẹn trước không?"
Tô Giản ngần ra, lắc đầu: "Không có."
Cô gái nhìn anh xin lỗi: "Vậy thật xin lỗi."
Tô Giản trong lòng có chút buồn bực: Ông đây tốt bụng vội tới đưa
cơm cho An Dĩ Trạch lại còn muốn hẹn trước mới được, khoảng cách có
cần chênh lệch vậy không!
Nhưng anh quả thật không muốn nói mình là vợ An Dĩ Trạch, vì vậy
không thể làm gì khác hơn là phải tìm một lý do khác: "Hic, tôi đến để giao
thức ăn!"
Cô nhân viên không khỏi lại quan sát anh một chút, ánh mắt có hơi do
dự, Tô Giản biết mình có lẽ không giống người giao đồ, vội bổ sung: "Tổng
giám đốc An của các cô có yêu cầu... phải là người đẹp giao đồ."
Cô nhân viên trực đài: "...Xin chờ một chút.
Cô nhân viên bắt đầu gọi điện thoại, muốn chứng thực với văn phòng
tổng giám đốc một chút, kết quả nhận được là vừa rồi tổng giám đốc An
thật sự muốn bí thư đặt đồ bên ngoài.
Cô nói: "Cô đặt đồ ở đây là được, lát nữa chúng tôi sẽ cho người đưa
lên."
Tô Giản lắc đầu nghiêm túc nói: "Không được, tổng giám đốc của các
cô muốn được người đẹp phục vụ, không thấy tôi, sao anh ta bỏ qua? Tôi là
người vô cùng có đạo đức nghề nghiệp!"
Nhân viên: "..."