"Chị dâu, chú Vương nói đã mang lễ phục và đồ trang sức đến phòng
chị, chị muốn đến nhìn không?" An Dĩ Nhu cười tủm tỉm nói.
"Hả?" Tô Giản có chút lờ mờ. "Lễ phục gì?"
"Lễ phục và trang sức cho buổi tối nay!" An Dĩ Nhu cười nói. "Nghe
nói toàn bộ đều do tự mình anh ba chọn cho chị!"
Tô Giản hoàn toàn không biết điều này, vì vậy không thể làm gì khác
hơn là mặc An Dĩ Nhu kéo mình về phòng.
An Dĩ Nhu vừa đi vừa nói: "Lát nữa thợ trang điểm sẽ tới. Hơn nữa,
em còn thực sự mong được nhìn dáng vẻ xinh đẹp của chị dâu khi mặc lễ
phục nữa, cũng không biết anh ba chọn bộ thế nào."
Một lát sau, quả nhiên thpj trang điểm tới, đè Tô Giản lại, trang điểm
là tóc một trận.
Dù Tô Giản rát không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể ngồi yên mặc
bọn họ làm.
Cũng may hiệu quả không tệ lắm. Tô Giản nhìn mình trong gương,
lông mi chớp nhanh, cô gái mặc bộ lễ phục màu trắng tóc dài hơi xoăn
trong gương cũng xuất hiện biểu hiện kỳ quái theo.
Tô Giản xoay người, ngay vào lúc này, cửa bị đẩy ra, Tô Giản quay
đầu lại nhìn, thấy An Dĩ Trạch đi vào.
Giương mắt nhìn sang, ánh mắt An Dĩ Trạch lập tức dừng lại.
Thợ trang điểm đứng bên cạnh cười nói: "Không biết tam thiếu gia
cảm thấy thế nào?"
Ánh mắt của An Dĩ Trạch lại rơi lên người Tô Giản, miệng nói:
"Không tồi."